GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 590

nữa, nhưng giờ nhìn thấy tình trạng của Tang Tông, bất giác đều thấp thỏm
bất an.

Minh Trọng Mưu nói: “Tạ Lâm, chuyện này có chứng cứ gì không?

Liên quan tới mệnh quan triều đình không thể tùy tiện vu oan giá họa được
đâu.”

“Đương nhiên là có chứng cứ rồi.”

Trên triều đình, dân đen bình thường không thể muốn vào là vào,

muốn ra là ra, nhưng đây là chuyện lớn, nên Minh Trọng Mưu và quần thần
liền rời bước đến bộ Hình, lập tức bộ Hình nhìn đâu cũng thấy người, chen
chen lấn lấn, e rằng từ trước tới nay chưa bao giờ có cảnh tượng nhiều nhân
vật lớn tề tựu lại đây như vậy.

Ba người dân thường kia là nhân chứng, được nhìn thấy thiên nhan, lại

được gặp rất nhiều những vị quyền cao chức trọng nên ngạc nhiên đến đờ
cả người, lúc Tạ Lâm bảo bọn họ nói chuyện, bọn họ đều lắp ba lắp bắp,
những lời muốn nói dường như không thể thốt lên lời.

Thấy cảnh tượng ấy, Lục Cận liền lén lút kéo áo Trầm Hòa Anh, đè

thấp giọng hỏi: “Ở bộ Hình mà có thể gặp phải nhiều nhân vật lớn như vậy,
sợ rằng trước đó chưa từng có sau này càng không thể có? Phải nhìn cho
nhiều vào mới được, nói không chừng chúng ta có thể kết giao được với
một vị đại nhân nào đó, sau này chuyện thăng quan tiến chức chẳng phải sẽ
gần ngay trước mắt sao.” Trong lời nói của hắn không che giấu nổi nỗi
niềm hưng phấn, suy cho cùng cảnh tượng Hoàng đế Đại Sở và những
trọng thần đều ở cùng một nơi, thật sự quá hiếm gặp, tuy hắn và Trầm Hòa
Anh nhậm chức trong kinh thành, nhưng chức quan quá nhỏ, vẫn chưa đủ
tư cách để tham gia những buổi thượng triều, hai người có địa vị cao nhất
từng gặp là Tạ Lâm và Hoàng đế Vạn Triệu cũng chỉ được có mỗi một lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.