GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 599

Tạ Lâm cung kính nói: “Thần là chủ khảo trong kỳ thi của bọn họ, hai

người đó là do thần tuyển chọn, tiến cử, bọn họ giống như học trò của thần,
vì muốn bảo vệ cho những người mình tiến cử không phạm sai lầm, cũng
đề phòng bọn họ đi vào con đường sai trái, nên đương nhiên phải chú ý đến
bọn họ nhiều hơn.”

“Nói nghe rất hay,” Minh Trọng Mưu hừ một tiếng, “Tạ Lâm, khanh

nói thật đi, nếu trẫm không bố trí Lục Cận và Trầm Hòa Anh, một Trạng
nguyên, một Thám hoa đảm nhiệm việc sửa chữa bổ sung lại sử sách, thì có
phải khanh rất thất vọng không?”.

Theo thông lệ của Đại Sở, Tiến sĩ vừa thi đỗ đợt thi năm ấy, nếu được

giữ lại kinh thành, thì đều trở thành Tu soạn, không chỉ soạn chiếu thư cho
bệ hạ, mà còn thường xuyên chỉnh sửa lại sách sử, chức quan tuy nhỏ,
nhưng thực quyền lại không nhỏ chút nào. Nhưng trong đợt thi trước, Lục
Cận và Trầm Hòa Anh tuy rằng được giữ lại kinh, nhưng lại không được
làm Tu soạn, dù được phân về bộ Lại và bộ Hình, thực quyền nắm được
nhiều hơn hẳn, nhưng còn xa mới tới được gần trung tâm quyền lực thực
sự.

(Tu soạn là một chức quan, chịu trách nhiệm ghi chép, chỉnh lý lại lịch

sự của quốc gia.)

Tạ Lâm vốn dĩ cho rằng, Trầm Hòa Anh và Lục Cận không được bố

trí làm Tu soạn, có lẽ do Minh Trọng Mưu có suy nghĩ riêng, nhưng nàng
không ngờ cái Minh Trọng Mưu nghĩ lại là điều này.

Nhưng Tạ Lâm lại trả lời câu hỏi của Minh Trọng Mưu rằng: “Không,

hai người bọn họ đều xuất thân từ Nhất giáp, đầu óc vốn dĩ đã xuất sắc hơn
người bình thường, đối với việc trị quốc, cũng có kiến giải của riêng mình,
thần không lo về tiền đồ của họ.”

Nghe Tạ Lâm nói vậy, rõ ràng là cố ý bẻ cong ý của Minh Trọng Mưu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.