GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 642

Hôm qua tuyết rơi trắng xóa, hành động khóc lóc bò lăn ra đất sống

chết túm chặt lấy ống quần Tạ Lâm của Tổng quản nội giám Lại Xương
vẫn khắc sâu trong đầu hắn.

Tạ Lâm là một nam nhân, Lại Xương là bán nam nhân, tối qua hai

người cứ dây dưa lằng nhằng mãi, Lại Xương lại còn nức nở van xin lăn
lộn trên đất, cảnh tượng ấy đã kích thích Úy Trì Chính, khiến trái tim hắn
không nhịn được thấp thỏm bất an, không thể không mở miệng, thấp giọng
hỏi Tạ Lâm: “Thừa tướng đại nhân, tối qua Lại Xương đại nhân…..”

Hắn còn chưa kịp nói hết, thì đã thấy Lại Xương dẫn một đoàn thái

giám trong cung từng bước, từng bước đi tới bậc thang dẫn lên đại điện,
quần thần sửa sang lại tư thế, ai nấy đều cho rằng bệ hạ sẽ theo sát phía sau,
khí độ hiên ngang ngồi trên ghế rồng, nhưng lại thấy Lại Xương khoát tay,
tỏ ý quần thần không cần phải quỳ, “Long thể của bệ hạ không khỏe, tạm
thời không thể thượng triều, các vị đại nhân không cần đợi hầu nữa.”

“Việc này……” Mọi người đều rất ngạc nhiên.

Mấy tháng trước bệ hạ giận dỗi với Thừa tướng, nên mấy ngày liền

không thượng triều, nhưng sau đó được khuyên giải nên đã quay trở lại,
hơn thế hiện giờ Thừa tướng đã trả lại triều chính cho bệ hạ, sau khi bệ hạ
tự mình chấp chính, quyền lực đều tập trung cả về tay người, trong khoảng
thời gian này ngày nào bệ hạ cũng lâm triều không hề có ngoại lệ, phê
duyệt tấu chương câu nào câu nấy đều thấu tình đạt lý, quần thần càng ngày
càng yên tâm, nhủ thầm gian thần càng lúc càng khó đảo loạn triều cương
rồi đây.

Không ngờ hôm nay bệ hạ lại bệnh, lẽ nào có liên quan đến Thừa

tướng đại nhân?

Tạ Lâm không màng tới những ánh mắt đó, chỉ hơi cung tay với Lại

Xương nói, “Xin Lại Xương đại nhân hãy nói với bệ hạ, chúng thần cầu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.