GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 655

Ông ta đã thả gian thần Tạ Lâm vào tẩm cung của bệ hạ, ai bảo bệ hạ

cứ nằm mơ gọi tên Tạ đại nhân suốt cơ, sở trường giỏi nhất của Lại Xương
là hiểu ý bề trên, mà theo như suy đoán lúc trước của ông ta, thì có lẽ bệ hạ
cực kỳ muốn gặp Thừa tướng đại nhân.

Lại Xương cho rằng mình đã đưa ra một quyết định rất đúng đắn, vì

thế vô cùng đắc ý về sự thông minh nhanh trí của bản thân, cảm thấy bệnh
tình của bệ hạ nhất định sẽ khỏe lại.

Vì thế lúc ông ta cầm lô giữ ấm được một lúc, lại thêm cảnh đứng một

mình khoanh tay bên ngoài cách không xa tẩm cung của bệ hạ, bỗng sâu
sắc cảm nhận được bản thân có hơi lạnh.

Trời đông giá rét, cũng may hôm qua bệ hạ không đứng lâu như vậy.

Được một lúc, Lại Xương cảm thấy hai chân mình tê rần, ông ta ngẩng

đầu nhìn sắc trời ảm đạm, tự nhủ thừa tướng đại nhân đã ở trong tẩm cung
của bệ hạ suốt cả một ngày rồi, bệ hạ nhìn thấy ngài ấy chắc chắn là rất vui,
mà hễ vui là sẽ không thả người đâu, mà sẽ giữ đại nhân ở lại lâu thêm một
chút. Lát nữa tâm tình bệ hạ sẽ tốt đẹp hơn, đoán chừng khẩu vị sẽ tốt hơn
so với hôm qua, có lẽ sẽ ăn cơm uống thuốc, ông ta liền vội vàng dặn dò
vài thái giám đi hầm chút đồ ăn, để lát nữa đưa tới cho bệ hạ.

Rất nhanh, một bàn đầy thức ăn ngon miệng đã được làm xong, Lại

Xương nhanh chóng khoát tay cho đám thái giám lui xuống, bưng thức ăn
lên, sau đó khẽ gõ cửa tẩm cung, nhẹ nhàng nói: “Bệ hạ, thức ăn đã chuẩn
bị xong, giờ cũng là trưa rồi, bệ hạ có muốn dùng cơm không?”.

Ông ta làm vậy cũng không có gì đáng trách, chẳng qua là lo lắng cho

thân thể của chủ nhân nên làm chút đồ ăn mà thôi, đó cũng coi như là bổn
phận mà một tổng quản nội giám như ông ta phải làm, nhưng vấn đề ở chỗ
nắm bắt thời cơ không chuẩn chút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.