GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 689

hội tiếp xúc nhiều với vị Đế sư này, học bù lại những chỗ còn thiếu sót của
bản thân.

Đây quả thực là cơ hội tốt ngàn năm có một. Trầm Hòa Anh nghĩ.

Lục Cận lại cười nói với hắn thêm một lúc thì chợt nhớ tới con người

và cách đối nhân xử thế ngày thường của vị Thừa tướng đại nhân này, sắc
xảo và đầy bản lĩnh đều thể hiện hết ra bên ngoài, lại không nhịn được cau
mày, “Hòa Anh à, chuyện này tuy nói là tốt, nhưng hình như cũng không
tốt lắm. Khoan không nói đến cái thanh danh gian thần của Thừa tướng đại
nhân, chỉ dựa vào cái tính thù dai của ngài ấy thôi, nếu huynh làm môn hạ
của ngài ấy, sợ rằng khó có quả ngọt mà ăn lắm, mọi việc nên cẩn thận,
đừng hành động khinh suất rồi rước họa vào thân đấy.”

Trầm Hòa Anh trong lòng không cho là đúng, nhưng trên mặt chỉ cười

cười, “Đương nhiên là phải thế rồi, huynh không cần phải lo lắng.”

Thật ra tuy Tạ Lâm nói với Chân Mộc rằng muốn thu nhận Trầm Hòa

Anh làm học trò, nhưng nàng cũng bảo Chân Mộc không được để lộ
chuyện này ra bên ngoài. Vì thế việc này vốn dĩ chỉ có ba người là nàng,
Chân Mộc và Trầm Hòa Anh biết.

Nhưng Trầm Hòa Anh lại kể chuyện này với Lục Cận, không chỉ vì

mối quan hệ giữa hắn và Lục Cận, mà còn bởi một nguyên nhân khác,
chính là Lục Cận và hắn chính là hai thí sinh duy nhất trong kỳ thi này
được giữ lại kinh thành, hắn không muốn vì chuyện Thừa tướng thu nhận
học trò ồn ào khiến về sau hai người xảy ra bất hòa không vui, việc này đối
với tương lai làm quan của cả hai đều có ảnh hưởng cả. Vì thế Trầm Hòa
Anh đã kể hết cho Lục Cận nghe, còn dặn dò hắn không được kể với ai.

Lục Cân tuy rằng hiếu động, lại dễ gặp rắc rối, nhưng cũng vẫn biết

phân biệt nặng nhẹ. Nếu Trầm Hòa Anh đã trịnh trọng bảo hắn không được
để lộ cho người khác biết, thì hắn đương nhiên cũng không thể lắm mồm đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.