GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 707

Thái hậu nhìn Minh Trọng Mưu, đè nén nỗi lo lắng xuống đáy lòng,

“Nếu là nàng ta, thì ai gia không đồng ý.”

Minh Trọng Mưu căn bản còn đang mong Thái hậu nghĩ cách cho hắn,

giờ nghe bà nói không đồng ý, liền đáp: “Mẫu hậu, nàng ấy tuy mang danh
gian thần, nhưng con người lại lương thiện thông tuệ, một lòng phò tá trẫm,
cho dù có chút thủ đoạn, nhưng chốn quan trường trong triều, có đại thần
quan viên nào là không có thủ đoạn chứ?”.

Minh Trọng Mưu dừng lại một thoáng, lại nói: “Tiên đế từng lệnh cho

nàng ấy làm Thái phó của Thái tử, trẫm là học trò của nàng ấy, do một tay
nàng ấy dạy dỗ, nếu nàng ấy thật sự không tốt, thì trẫm sẽ không ngày ngày
mong Đại Sở có cảnh ca múa thái bình, bách tính an cư lạc nghiệp, giang
sơn gấm vóc, muôn đời an ổn như bây giờ. Trẫm muốn làm một minh quân,
nàng ấy cũng muốn trẫm làm minh quân, trẫm chỉ biết rằng dụng tâm của
nàng ấy còn tốt gấp ngàn lần, vạn lần nhưng kẻ xưng là trung thần suốt
ngày chỉ biết kể lể công đức ngoài kia. Liệu mẫu hậu có biết dụng tâm của
trẫm không?”.

Thái hậu từ lâu đã biết Minh Trọng Mưu rất có quyết tâm, nhưng

không muốn hắn có quyết tâm kiểu này. Tiên đế phó thác hắn cho Tạ Lâm
trông coi, quả thực phó thác rất đúng người, nhưng……

Thái hậu thở dài bảo: “Nếu nàng ta quả thực ngàn tốt vạn tốt như vậy,

thì ai gia lại càng không đồng ý.”

Minh Trọng Mưu ngẩn người, đang định nói tiếp, thì Thái hậu lại

khoát tay, “Hoàng đế không cần nói nhiều nữa, ai gia sẽ không bao giờ
đồng ý đâu, người và Tạ Lâm vẫn nên giữ trọn bổn phận vua tôi của mình
là tốt nhất, nhưng chuyện khác thì đừng dây dưng lằng nhằng nữa.”

XXX

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.