GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 712

Mặc Nhi và Thục Hà đưa mắt nhìn nhau, đều không nén được vui

mừng thay cho Khởi La. Khởi La vốn mạnh mẽ, bình tĩnh, nhưng giờ cũng
mím mím môi, giống như đang cười khẽ, nhưng rồi đột nhiên nghẹn ngào,
bưng mặt òa khóc.

Tạ Lâm than: “Rõ ràng là chuyện vui, sao lại khóc lóc thế kia?” Nàng

duỗi tay về phía Thục Hà, Thục Hà liền đặt khăn tay vào tay nàng, Tạ Lâm
lấy khăn lau nước mắt cho Khởi La, “Năm mới Tết đến, lại có chuyện vui,
đây chính là hỉ sự lâm môn, sao nàng lại rơi nước mắt? Nào, lau hết nước
mắt đi, ăn cơm thôi.”

Khởi La khẽ vâng lời, nắm chặt khăn trong tay, chậm rãi ngồi xuống,

cầm đũa lên, cúi đầu gắp thức ăn.

“Cậu là……”

Tạ Lâm nhìn một lượt từ trên xuống dưới đánh giá cậu tú tài ăn mặc

theo lối thư sinh, cử chỉ khiêm tốn trước mặt, tướng mạo tuy rằng không
quá tuấn tú, nhưng khí chất dịu dàng ấm áp, lúc này vẻ mặt của cậu ta đang
đầy vẻ nghi ngờ, không nhịn được nghiêng đầu nhìn Khởi La đang đứng
bên cạnh.

Tạ Lâm thấy hai tay bọn họ đan vào nhau, trong lòng thấy có hơi buồn

cười, nói: “Ta là huynh trưởng của Khởi La, nếu cậu lấy Khởi La, thì cũng
gọi ta một tiếng huynh trưởng đi.”

Cậu ta lắp ba lắp bắp một lúc, rồi mới nín thở thốt ra được một tiếng,

“Huynh trưởng.”

Giờ Tạ Lâm không nén được cảm giác gả chồng cho con gái, bèn liếc

nhìn Khởi La, thấy gò má nàng sớm đã ửng hồng, nhưng ánh mắt thì đã
không còn liếc nhìn ra phía này nữa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.