GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 724

Trong tim trong mắt của Minh Trong Mưu ăm ắp sung sướng, Tạ Lâm

thấy vậy liền hiểu ngay, phì cười, nhưng cũng không trách móc gì, chỉ cúi
đầu, ấn bút lên mặt giấy trắng.

Chưa được bao lâu, một bức tranh điền viên hiện ra trên mặt quạt, liễu

rủ thướt tha, cây cỏ rậm rạp, trên con đường quanh co gấp khúc, có một
người chậm rãi đi tới, lẫn vào trong màn sương mù nên không nhìn rõ mặt.
Nhưng đó là một thiếu niên, con ngươi sáng như sao, mày sắc như dao,
thượng thiện nhược thủy, trên người tuy không mặc trường bào gấm vóc,
nhưng khí độ ung dung, phía trước dường như không có ai, nhưng lại cảm
nhận được ánh mắt chứa đựng thâm tình hiếm thấy.

(Thượng thiện nhược thủy ý chỉ con người có đức cao thì như nước.

Nước khéo làm lợi cho vạn vật mà không tranh với vật nào, ở chỗ mọi
người ghét (chỗ thấp) cho nên gần với đạo, đây là tục ngữ trong Đạo đức
kinh của Lão Tử.)

Tạ Lâm đề một hàng chữ nhỏ ngay bên cạnh, Minh Trọng Mưu cẩn

thận đọc, chỉ thấy dòng chữ ghi:

Trông kìa trên khuỷu sông Kỳ, bờ tre mới mọc xanh rì thướt tha.

Có người quân tử tài ba, như lo cắt dũa để mà lập thân.

Dồi mài dốc chí siêng cần, xem người thận trọng thêm phần nghiêm

trang.

Hiển vinh danh tiếng rỡ ràng, có vua văn nhã hiên ngang đây rồi.

Rốt cùng dân chẳng quên người.

(Đây là bài thơ Kì úc trong Thi kinh của Khổng Tử, bản dịch của dịch

giả Tạ Quang Phát – thivien.net)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.