GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 773

đoạn, hắn ra lệnh cho tùy tùng bên cạnh lấy nước sạch đến cho Lạc Thạch
Thiên.

Nhưng Nghiêm Quán đang quỳ dưới đất nghe vậy liền khẽ trầm giọng

ngăn cản: “Không cần đâu.”

Mọi người kinh ngạc quay qua nhìn hắn, Trương Dụ muốn nổi điên

nạt hắn: “Nghiêm Quán!” Ông ta muốn ngăn Nghiêm Quán lại, trước giờ
ông ta luôn cảm thấy thằng bé này thông minh nhanh nhẹn, nhưng giờ lại
phạm phải sai lầm ngu xuẩn này, thậm chí phá hủy cả tiền đồ của bản thân,
kiên trì muốn hủy hoại tính mạng của chính mình.

Nỗi lòng của Trương Dụ suy cho cùng cũng dựa vào tấm lòng yêu

mến người tài, ông ta coi Nghiêm Quán là hậu nhân của danh môn, học vấn
giỏi giang, lần này lại muốn vứt đi mạng sống, thật là đáng tiếc.

Nhưng ông ta lại không biết rằng trái tim của Nghiêm Quán như đã

chết từ tâu, Nghiêm Quán vì muốn báo thù cho cha, nên đã dứt tình bỏ ý,
bởi vậy dù hắn rung động trước Khởi La, nhưng chỉ lợi dụng nàng như một
quân cờ mà thôi.

Nhưng hắn không ngờ, cái chết của phụ thân mình chỉ là do ông tự

làm tự chịu, suy nghĩ muốn báo thù thay cha lập tức tiêu tan. Hơn thế Khởi
La một lòng tin hắn, yêu hắn giờ sắc mặt trắng bệch, cánh môi nhợt nhạt
chẳng còn chút huyết sắc nằm ở đây, e là đã chẳng còn chút tín nhiệm và
tình cảm nào giành cho hắn nữa rồi, giờ đây Nghiêm Quán chỉ cảm thấy đất
rộng trời cao, nhưng chẳng còn gì để lưu luyến, lại thêm vào việc mắc sai
lầm này, khiến hắn chỉ muốn chết ngay tại đây, nên chẳng quan tâm đến bất
cứ điều gì nữa.

“Ngự y đại nhân định đổi rượu trong chén thành nước sạch, để thử

xem rốt cuộc độc ở trong rượu,” Giọng nói của hắn chậm rãi trầm hẳn đi,
thoáng khựng lại một lúc, rồi lại tiếp lời, “Hay độc ở trong chén.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.