GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 78

“Tạ khanh vất vả công lao lớn, lại có công với xã tắc, sao lại nói là có

tội?”.

Tạ Lâm tỏ ỷ bảo thái hậu cho tùy tùng lui ra, thái hậu liền làm theo.

Lúc ấy Tạ Lâm mới than:

“Thần đã phụ sự ủy thác của thái hậu, suýt chút nữa là hủy hoại sự

trinh bạch của hai cô gái, hận không thể móc hai con mắt của mình ra, tự
sát tạ tội với các nàng ấy. Thái hậu đã hy vọng rất nhiều vào thần, mà thần
lại phụ sự nhờ cậy của thái hậu, thật sự thấy vô cùng hổ thẹn.”

Thái hậu vẫn chưa vội trách phạt ngay, mà chỉ hỏi rõ ràng tất cả những

nguyên nhân kết quả, sau khi giấu đi cái màn quyến rũ sau vài phút mê
muội ấy, Tạ Lâm chỉ nói rằng tuy đã dùng hết mê dược mê hương, lại thêm
hai cô gái được chọn đều là những quốc sắc thiên hương, gia thế rõ ràng,
nhưng sức nhẫn nại của bệ hạ đúng là hơn người, hoặc là do nhãn quan vô
cùng sắc bén, nên coi thường các nàng ấy, tóm lại là không mảy may mê
hoặc được, còn sắp đặt khiến Tể tướng đương triều suýt chút nữa thì mất
hết cả thể diện trước mặt mọi người.

“Thần mỗi khi nhớ tới chuyện này, đều tự trách bản thân mình sâu sắc,

thần thân là Tể tướng đương triều, lại bị tổn hại lớn đến văn nhã, thật sự
thấy xấu hổ với tổ tông, xấu hổ với sự hậu ái của tiên hoàng.”

Đến lúc này thái hậu mới hiểu ra, tại sao Tạ Lâm lại bảo mình cho

đám tùy tùng lui ra, sợ truyền ra ngoài việc hắn khinh bạc phụ nữ, hủy hoại
đi sự trong trắng của người ta, thì không thể không lấy hai cô gái đó chăng?

Đây là người do chính mình đích thân lựa chọn, từ gia thế, tướng mạo

đều là thượng của thượng hạng, nhưng tại sao một đứa rồi hai đứa, lại đều
không muốn hai cô gái này thế? Trừ phi hai cô gái này, có bệnh kín, hoàng
đế và Tạ Lâm biết, nhưng bản thân mình lại không biết chăng?

Thái hậu không khỏi chìm sâu vào bên trong mối nghi ngờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.