GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 836

nghĩ những chuyên kỳ cục.”

Tạ Lâm khẽ khàng lắc đầu, “Lạc Thạch Thiên, ta chỉ có thể nói với

ngươi rằng, ta và bệ hạ, sẽ không có kết quả đâu, hiện giờ bệ hạ không lập
hậu, sau này chắc chắn sẽ phải lập hậu, từ cổ chí kim, làm gì có hoàng đế
nào không có hậu cung ba ngàn giai nhân? Đứa bé này sinh ra đồng nghĩa
với tạo nghiệt, vậy thì chi bằng cứ ra đi không một ai hay biết là tốt hơn cả,
tránh để sau này không có mẹ, chịu sự bắt nạt của kẻ khác.”

Lạc Thạch Thiên nghe vậy, cũng cảm thấy đúng, đồng thời trong đầu

cũng lóe lên vô số những suy nghĩ khác nhau, bất giác trong lòng rúng
động.

Hắn vốn dĩ không hy vọng Tạ Lâm và Minh Trọng Mưu không có

con, nhưng giờ thấy Tạ Lâm cứ kiên trì không muốn, thì hắn đương nhiên
cũng không định khuyên tiếp.

Những luồng suy nghĩ trong lòng Lạc Thạch Thiên thay đổi liên tục,

lộ cả lên mặt. Tạ Lâm không có tình cảm với hắn, nhưng vốn dĩ nàng và
hắn là thanh mai trúc mã, lại thêm việc có nhiều tâm sự không giấu nổi, nên
đương nhiên vừa nhìn ra nhận ra ngay hắn đã bị lung lay, liền tranh thủ nói
thêm vài câu.

Lạc Thạch Thiên suy nghĩ một lúc rồi mới thở dài nói: “Ta và nàng

đồng mưu, nếu như chuyện này truyền đến tai bệ hạ, sợ rằng sẽ là tội khi
quân, nếu như nàng thật sự muốn làm vậy, thì coi như chúng ta ngồi chung
một thuyền, nàng đừng có nghĩ đến chuyện vứt bỏ ta lại đấy.”

Tạ Lâm gật đầu nói: “Yên tâm, ta nhất định sẽ không khai ngươi ra

đâu, nếu thật sự bị lộ, vậy thì để mình ta gánh hết trách nhiệm, tuyệt đối
không liên lụy đến ngươi.”

Ăn nói cái kiểu gì vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.