GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 87

Thái hậu đã nói, phải tìm cho hai nàng ấy một mối duyên tốt. Mấy

ngày trước, Tạ Lâm đã suy tính rất lâu. Nghĩ rằng vua nước Di là vương
một nước, tuy rằng tuổi tác đã cao, nhưng vẫn xứng đôi với con gái của đại
tướng quân.

Huống hồ……

“Gả con gái của Trấn Viễn Uy Võ đại tướng quân tới nước Di, nhất

định có thể xoa dịu cơn giận của nước Di, hơn thế Hầu Vận Vi dung mạo
đoan trang, nhất định sẽ khiến vua nước Di yêu thích, thần nghe nói vương
hậu của nước Di đã tạ thế từ hai năm trước, Hầu Vận Vi là con gái của đại
tướng quân cao quý, lại được bệ hạ của triều đình ta làm chủ hôn, chắc
chắn sẽ được làm chính thất, nàng ta sẽ không bị thiệt thòi đâu.”

Những lời của Tạ Lâm, rõ ràng mạch lạc, trật tự đâu ra đấy, dạo trước

trong nước gặp phải trận thiên tai lớn, nên không thể kéo dài việc đánh trận
được. Hiện giờ dùng việc hòa thân để làm dịu đi chiến sự, đương nhiên là
cách tốt nhất. Đợi sau khi quốc gia nghỉ ngơi lấy lại sức rồi, lúc thời cơ
chín muồi, lại phát động chiến sự, đến khi đó một đòn đánh tan nước Di,
đây có thể coi là thượng sách.

Dường như những lời của Tạ Lâm, khiến mọi người không thể phản

đối gì được.

Minh Trọng Mưu quét mắt nhìn xung quanh, thấy quần thần không ai

có thể đưa ra được ý kiến nào hay hơn, đang định đập bàn đưa ra quyết
định.

Đột nhiên có một người đứng bật dậy khỏi ghế, phẫn nộ nói:

“Thần phản đối.”

Tiếng quát này, cơ hồ như vang vọng lên từng hồi từng hồi khắp trong

ngoài đại điện. Người này thân cao tám thước, tháo vát nhanh nhẹn, Tạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.