GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 924

Tạ Lâm thở dài, nói với Lạc Thạch Thiên: “Trước đây khi trạch viện

này vẫn còn là phủ Thừa tướng, thì Lạc đại nhân có thể ra vào thoải mái,
nhưng giờ phủ Thừa tướng đã trở thành Tạ phủ, chỗ của ta toàn một đám
đàn bà con gái, có nhiều thứ rất bất tiện, đại nhân nên ít tới đây thôi.”

Ba năm trước Khởi La dẫn theo chồng là Nghiêm Quán quay về cố

hương, tạm thời vì ngại chuyện nam nữ, nên không thể tới thăm Tạ Lâm
thường xuyên, vì thế đã tìm một căn nhà cách Tạ phủ không xa để hai vợ
chồng ở tạm.

Đến tận giờ Lạc Thạch Thiên vẫn chưa lấy vợ, Tạ Lâm vốn đã nhận ra

tình cảm Mặc Nhi giành cho hắn, nên cũng nghĩ tới chuyện tác hợp cho cả
hai.

Nào ngờ Lạc Thạch Thiên tuy biết nhưng cứ giả vờ là không biết, tuy

hiểu nhưng cứ giả vờ là không hiểu, Mặc Nhi năm lần bảy lượt va phải
tường, da mặt con gái dày đến đâu cũng chẳng thể cứ cố đâm đầu vào
tường đồng vách sắt mãi như vậy, vì thế không cố chấp nữa, chuyên tâm
chăm sóc cho hai vị tiểu hoàng tử là Thịnh Bình và Thế An, tâm tĩnh rồi,
tính tình cũng vì thế mà trở nên trầm ổn hơn nhiều so với ba năm trước.

Tạ Lâm nhìn thấy tất cả những điều đó, nhưng hoa rơi hữu ý, nước

chảy vô tình, nàng biết tại sao Lạc Thạch Thiên không chấp nhận Mặc Nhi,
chỉ áy náy một nỗi rằng ngay cả bản thân nàng cũng bất lực không thể làm
gì.

Lạc Thạch Thiên vừa nghe Tạ Lâm nói vậy, sắc mặt liền thay đổi, “Ta

tới Tạ phủ, có gì mà không ổn? Ta là ngự y, là đại phu, đại phu khác với
người thường, không phải tuân theo những quy tắc thế tục, huống hồ
là……” ánh mắt hắn rơi xuống bụng Tạ Lâm, rồi sau đó giật mình liếc nhìn
sang chỗ khác, “Huống hồ là……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.