GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 926

Tạ Lâm hơi lắc đầu, tên học trò này bình thường trầm ổn, hành xử chu

toàn, duy chỉ có khi ở trước mặt nàng, thì lại thường xuyên giống như một
đứa trẻ, từ sau khi trở thành Thừa tướng, lại càng có cơ hội luyện tập mồm
mép cứng rắn trên triều, nên thỉnh thoảng hắn nói đến chính nàng cũng á
khẩu không đáp lại được.

Có đôi lúc nhắc chuyện này với Minh Trọng Mưu, lại bị hắn cười ha

hả bảo: “Thầy sao thì trò vậy, thầy miệng lưỡi sắc bén, thì học trò cũng
không thể thua kém quá nhiều được.”

Tạ Lâm cũng chỉ biết lắc đầu phì cười.

Trầm Hòa Anh không thường xuyên nhìn thấy Tạ Lâm, nên dưới nỗi

nhớ nhung không tránh khỏi nói khá nhiều, trong lúc hai người tâm sự, Sử
Hồng Dược ở bên cạnh thỉnh thoảng cũng góp vài câu, thoải mái nhàn nhã,
chưa được bao lâu, mặt trời đã ngả dần về tây. Mặc Nhi hầu hạ bên cạnh
không cảm thấy gì, chứ Lạc Thạch Thiên thì đã nhấp nhổm từ lâu, nói vài
lời với Tạ Lâm xong liền rục rịch ra đằng sau chơi đùa với hoàng tử Thế
An.

Nói một lúc, đột nhiên Trầm Hòa Anh nhắc đến một chuyện, “Có phải

ân sư có một người họ hàng tên là Tạ Luân đúng không?”.

Tạ Lâm ngẩn người.

Nhớ đến mấy năm trước Tạ Luân đổi tên thành Giải Luân, tham gia thi

đình, đỗ Thám hoa, trong tam giáp cũng chỉ có mình hắn là phải làm quan
xa kinh thành.

Ngày ấy Tạ Luân đổi tên thành Giải Luân, là vì không muốn có mối

quan hệ gì với Tạ Lâm, giờ sao tự dưng lại đổi lại?

Trầm Hòa Anh nói tiếp: “Tên Tạ Luân đó đúng là rất có bản lĩnh, cai

quản biến một vùng thâm sơn cùng cốc trờ nên đông đúc trù phú, vì vốn dĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.