GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 168

Âu Đình Luân dừng bước trên ngôi tam quan của tòa trang viện với dòng

bút tự chân phương.

“Lạc Viên Trang”
Hai người theo chân Âu Đình Luân vào trong tiền sảnh tòa Lạc Viên

trang.

Đình Luân mời lão Cốc và Tùng Vĩ ngồi vào bàn. Y bưng bầu rượu

chuốc

ra ba chiếc chén, rồi bưng chiếc chén của gã, trịnh trọng nói:
‐ Âu mỗ thành khẩn mời Cốc tôn giá và Tùng Vĩ công tử.
Cốc Thừa Tự toan bưng chén rượu uống thì Tùng Vĩ cản lại. Âu Đình

Luân nheo mày:

‐ Sao, sợ rượu có độc à? Tùng Vĩ lắc đầu:
‐ Không phải sợ trong rượu có độc... mà sợ mất thời gian quý báu của Âu

tôn giá mà thôi.

Âu Đình Luân ngửa mặt cười, rồi nói:
‐ Quả là khéo nói... hỏi sao các trưởng bối võ lâm không bị ngươi xỏ mũi

theo ý ngươi chứ.

Tùng Vĩ mỉm cười, từ tốn đáp lời:
‐ Kẻ có lòng tham thì mới bị Tùng Vĩ xỏ mũi, nhưng Tùng Vĩ nghĩ tôn

giá không có lòng tham như những người kia.

Tùng Vĩ nhìn sang lão Cốc.
10
Nhìn lại Âu Đình Luân, Tùng Vĩ nói:
‐ Tôn giá hẳn nghe lão Cốc nói rồi chớ? Mục đích của lão Cốc và Tùng

đến Lạc Viên trang để tìm tung tích của Nhĩ Lan, chứ không phải để đối

ẩm với tôn giá.

Y mỉm cười, rồi nói tiếp:
‐ Nếu tôn giá biết Nhĩ Lan đang ở đâu thì nói. Bằng như Nhĩ Lan ở đây
thì tốt quá. Ngọc Chỉ thần châu chính thức thuộc về tay tôn giá.
Âu Đình Luân nhìn chăm chăm Tùng Vĩ. Y từ tốn nói:
‐ Nhĩ Lan đang ở đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.