GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 166

‐ Chuyện đơn giản như thế mà tôn giá còn hỏi Tùng Vĩ, chẳng lẽ Tùng

phải giải trình sao? Thôi được, Âu tôn giá muốn nghe thì Tùng Vĩ nói

cho tôn

7
giá nghe. Phàm những người thân tín nhất với Trương minh chủ mới

được

Trương minh chủ giao trọng trách giám quản lão Cốc. Là người tin cận

của

Trương minh chủ tất tôn giá phải biết Nhĩ Lan đang ở đâu.
Âu Đình Luân khẽ gật đầu.
‐ Phân giải rất hay. Vậy tiểu tử và lão Cốc có đồng ý theo tổn tọa không?
‐ Tất nhiên là theo rồi.
‐ Vậy... bổn tọa mời.
Âu Đình Luân đi trước, Cốc Thừa Tự phải nắm tay Tùng Vĩ dìu y, Tùng
Vĩ mới có thể kịp theo chân Âu Đình Luân. Mặc dù y đã được Cốc Thừa

Tự

truyền cho tâm pháp Vạn Tướng Di Thân bộ, nhưng trong thời gian quá

ngắn ngủi thì đó vẫn chỉ là tâm pháp đối với Tùng Vĩ.

Tùng Vĩ liếc mắt nhìn trộm lão Cốc. Y nhận ra vẻ mặt của Cốc Thừa Tự
quá ư hớn hở và hoan hỉ. Chính vẻ mặt đó khiến cho Tùng Vĩ phải chạnh

lòng.

Tùng Vĩ nghĩ thầm: “Một Ác ma nhân như Cốc Thừa Tự, giết người

chẳng gớm tay, thế mà... lão vẫn có tình cảm sâu sa với ái nữ. Không biết
lúc

lão giết người có nghĩ đến hậu họa cho mình không nhỉ, hay chỉ nghĩ đến

những kẻ phải chết kia thôi?”

Y niệm đó khiến cho Tùng Vĩ buột miệng buông một tiếng thở dài.
Y nhìn sang lão Cốc hỏi:
‐ Lão Cốc! Lão vui lắm phải không? Lão Cốc gật đầu:
‐ Lão sặp gặp lại Nhĩ Lan rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.