GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 236

Ý niệm đó khiến Tùng Vĩ phải mỉm cười nhìn sang Chu Mạc Nhược. Y

dốc bầu rượu tợp một ngụm dài rồi dựa hẳn lưng vào tường nhắm mắt hờ
như ngủ.

Khi sự tĩnh lặng đã hoàn toàn trùm lên toàn bộ không gian trong gian

chính sảnh, Tùng Vĩ hé mắt nhìn qua. Thấy Âu Đình Luân, Dĩ Tuyết Ngọc
và Chu Mạc Nhược, tất cả ngồi khiết đà vận công điều tức, trông chẳng
khác nào những pho tượng.

Tùng Vĩ đằng hắng một tiếng.
Tiếng đằng hắng của Tùng Vĩ không làm cho ba người kia có phản ứng

gì. Họ cứ như chẳng còn nhận thức được hiện tại.

Đằng hắng thêm ba tiếng nữa, cũng không thấy Âu Đình Luân, Dĩ Tuyết

Ngọc và Chu Mạc Nhược có phản ứng, Tùng Vĩ rón rén đứng lên. Y chậm
bước tiến về phía cửa với bộ dạng đi như một gã đạo chích hay một con
mèo.

Vừa bước đến ngưỡng cửa tiền sảnh thì Mạc Nhược mở mắt. Chẳng cần

phải đứng lên, Mạc Nhược chỉ hơi nhích động thân ảnh, thân pháp như trôi
trên khôn khí lướt đến chặn đường Tùng Vĩ.

Mạc Nhược nhìn Tùng Vĩ:
- Tùng Vĩ công tử định bỏ trốn à?
Không đáp lời Mạc Nhược, Tùng Vĩ chỉ ra dấu như sợ hai người kia

nghe được nếu y mở lời. Thấy Tùng Vĩ ra dấu, Mạc Nhược nheo mày bởi
chẳng hiểu y muốn nói gì.

Nàng toan mở miệng nói nhưng Tùng Vĩ đã trợn mắt ra dấu cho Mạc

Nhược im lặng rồi bước qua mặt bỏ đi ra ngoài. Đôi chân mày Chu Mạc
Nhược nhíu lại.

Đâu thể nào để cho Tùng Vĩ bỏ trốn được. Mạc Nhược buộc phải đứng

lên theo sát sau lưng Tùng Vĩ.

Khi đã ra ngoài, Mạc Nhược trông thấy Tùng Vĩ vẫn không quay đầu lại,

mà cước bộ còn có phần đi nhanh hơn, đi về phia nơi phiến đá. Nàng miễn
cưỡng theo sau Tùng Vĩ.

Bước đến phiến đá, Tùng Vĩ quay lại ra dấu cho Mạc Nhược dừng bước

rồi lẩn nhanh về phía sau phiến đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.