GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 244

khiếp khiến cho Ngao Hạ Vân nghiến chặt hàm răng nhai luôn cả quả tim
mình.

Tuyết Ngọc chùi hữu thủ vào trang phục của Ngao Hạ Vân.
Mạc Nhược giải huyệt cho Tùng Vĩ, vừa giải huyệt vừa nói:
- Kẻ nào dám xúc phạm đến Ngọc Diện Tu La đều phải chết như vậy đó.
Giọng nói của Mạc Nhược vừa đanh vừa gay gắt, tạo ngay trong xương

sống Tùng Vĩ cảm giác gai lạnh.

Tùng Vĩ buông một tiếng thở dài, nhìn xác Ngao Hạ Vân. Y lắc đầu nói:
- Ðúng ra y không chết, nếu có cái tên khác là... Ngao Thượng Vân.
Mạc Nhược gắt giọng hỏi:
- Ngươi nói vậy có ý gì?
- Vân là mây, mây phải bay trên cao. Ðằng này y là mây nhưng lại hạ,

thành thử mây sẽ sớm tan như cuộc đời gã vậy. Thế mà nương nương còn
hỏi Tùng Vĩ nữa.

Hừ nhạt một tiếng, Mạc Nhược nghiêm giọng nói:
- Tùng Vĩ công tử đã thấy Ngao Hạ Vân chết như thế nào rồi đó? Bổn

nương hy vọng công tử sẽ lấy đó soi lại mình.

Mạc Nhược đứng lên, nhìn lại Âu Đ́nh Luân và Dĩ Tuyết Ngọc rồi hướng

mắt lại Cang Tùng Vĩ:

- Chúng ta đi chứ?
- Tại hạ chưa tính ngân lượng cho điếm chủ mà.
Âu Đình Luân buông một câu cộc lốc:
- Y chết rồi.
- Tôn giá giết điếm chủ rồi à?
Âu Đình Luân gườm Tùng Vĩ:
- Ngươi có muốn trả thù cho gã không?
Tùng Vĩ khoát tay:
- Không, không. Tùng Vĩ và y không can hệ gì. Tại y muốn tìm đến cái

chết mà.

- Nói như thế còn nghe được.
Tùng Vĩ miễn cưỡng đứng lên, lắc đầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.