GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 324

Sắc hoa của Mặc Linh đỏ gay như quả chín sắp rụng. Nàng bẽn lẽn nói:
- Muội... muội...
Nàng gật đầu:
- Ừ... Muội ghen với nàng ta đó.
- Huynh biết ngay mà.
Y nắm tay Mặc Linh, nhưng nàng rụt tay lại.
Tùng Vĩ sượng sùng nói:
- Được rồi. Muội nghe huynh nói đây. Bức họa mà huynh vừa vẽ ra đó

chính là giai nhân trong Ngọc Chỉ thần châu.

Mặc Linh tròn mắt nhìn Tùng Vĩ:
- Huynh gạt muội.
- Sự thật là như vậy. Huynh không gạt muội đâu. Sau khi khảo cứu Ngọc

Chỉ thần châu huynh thấy chỉ có muỗi bức họa này. Ghi nhận bức họa trong
Ngọc Chỉ thần châu rồi, huynh đã mài để hủy nó. Huynh tin, bức họa mỹ
nữ này có liên quan đến bí mật của thần châu.

Nắm tay Mặc Linh:
- Muội tin huynh chứ?
Nàng nhìn Tùng Vĩ rồi gượng gật đầu.
Tùng Vĩ hỏi:
- Sao muội lại ghen với người trong Ngọc Chỉ thần châu vậy?
Nàng cúi mặt nhìn xuống nhỏ nhẹ nói:
- Muội cũng không biết nữa.
Tùng Vĩ mỉm cười:
- Muội không biết... nhưng huynh thì biết.
- Huynh biết gì?
- Phàm nữ nhân mà ghen thì rõ ràng đã yêu... Chắc muội yêu huynh nên

mới ghen với cả bức họa trong Ngọc Chỉ thần châu?

Mặc Linh vùng vằng.
- Hổng thèm yêu huynh đâu.
- Xem kìa... Nói mà lại thẹn thùng đỏ mặt.
Nghe Tùng Vĩ nói, nàng càng luống cuống hơn. Mặc Linh bật khóc:
- Muội... muội hổng nói chuyện với huynh nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.