GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 323

Nàng nhìn lại Tùng Vĩ gượng cười:
- Muội đi để huynh tha hồ nhớ người huynh thương... Muội không...

không muốn phá bĩnh tình yêu của huynh đối với nàng ấy đâu.

Nàng ôm quyền:
- Ca ca bảo trọng.
Mặc Linh vừa quay bước, Tùng Vĩ thi triển “Vạn Tướng Di Thân bộ”

lướt qua nàng chặn lại. Y dang rộng hay tay.

Tùng Vĩ nhìn Mặc Linh chằm chằm.
Mặc Linh thẹn thùng nói:
- Sao huynh lại chặn muội?
- Phải chặn chứ.
Nàng gắt gỏng nói:
- Mặc Linh không ở đây đâu. Muội sẽ đi.
- Muội đi đâu?
- Đi đâu mặc muội. Mặc Linh tự lo cho mình được mà...
Tùng Vĩ thở dài, nhướn mày nói:
- Muội không muốn đi cùng với huynh à?
Nàng gắt gỏng nói:
- Không. Đi cùng ca ca, người ta sẽ đau khổ đó...
- Ai đau khổ nào?
- Thì... thì người yêu của ca ca.
Tùng Vĩ phá lên cười. Vừa cười, Tùng Vĩ vừa nói:
- Huynh hiểu muội rồi... Hiểu muội rồi.
- Huynh hiểu gì?
Tùng Vĩ mỉm cười nói:
- Muội ghen với bức họa giai nhân kia, phải không?
- Người trong bức họa kia là người huynh yêu... Muội đâu có quyền gì

mà ghen.

- Không ghen sao lại muốn bỏ đi?
Y hất mặt nói:
- Nói thật cho huynh biết đi. Sau đó huynh sẽ nói cho muội biết người

trong bức họa là ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.