GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 424

- Mặc Linh không dám phiền đến thiếu gia.
- Vậy tiểu thư hãy ra dịch lầu chờ tại hạ thỉnh ý lão nội tổ, rồi cho người

đến thỉnh tiểu thư.

Mặc Linh ôm quyền xá:
- Đa tạ công tử.
Giọng nói ồm ồm kia lại gọi lão Lục:
- Lão Lục!
Lão Lục từ cửa sau bước lên.
Vũ Văn Hán Vinh nói:
- Lão đưa Mặc Linh tiểu thư đến dịch lầu.
Lão Lục buông tiếng thở dài, cúi đầu nhỏ nhẹ nói:
- Tuân lệnh thiếu gia.
Lão Lục đưa Mặc Linh đến tòa dịch lầu. Lão bỗng dưng trở thành một

người lầm lì, câm như hến chẳng chịu thốt nửa lời.

Lão mở của dịch lầu. Trong tòa dịch lầu nguy nga tráng lệ có rất nhiều

tranh và chỉ có mỗi một bức chạm thư pháp sắc nét.

Mặc Linh nhìn lão Lục từ tốn nói:
- Lục tiên sinh! Hình như Lục tiên sinh không muốn tiểu nữ gặp Vũ Văn

Hán Dương lão tiên sinh?

Lão Lục nhìn nàng, ôn nhu nói:
- Cho dù tiểu cô nương có gặp Vũ Văn Hán Dương lão nhân gia cũng

chẳng được ích lợi gì.

- Nhưng tiểu nữ đã đến, chẳng lẽ lại ra về không. Thà gặp Vũ Văn Hán

Dương một lần rồi tiểu nữ có về cũng không mất mát gì.

Lão Lục gắt giọng nói:
- Tùy cô nương vậy.
Lão Lục nói xong, bước trở ra, đóng cửa dịch lầu lại. Còn lại một mình,

Mặc Linh rảo bước qua từng bức tranh để ngắm. Nàng dừng bước trước
bức khắc chạm thư pháp. Bức chạm thư pháp với những nét vô cùng tình tế
sắc xảo. Nhìn qua nó đủ biết là bức chạm do một nghệ nhân tài ba tạo ra.
Và chẳng còn một ai đủ bản lĩnh hay khéo tay hơn để có thể chạm được
bức thư pháp thứ hai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.