GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 475

- Vậy huynh nói cho Tuyết Ngọc biết xem, thế nào mới là tình yêu đích

thực?

Sự lúng túng hiện ra trên vẻ mặt của Tùng Vĩ. Y xoa tay, gãi đầu trông

thật là nực cười. Tuyết Ngọc hỏi:

- Huynh không nói được à?
- Nói thì ai cũng nói được cả. Lời nói gió thoảng mây bay mà. Nhưng

chính bản thân Tùng Vĩ cũng đang đi tìm tình yêu đích thực cho mình.

Y lắc đầu nói tiếp:
- Tìm được một tình yêu đích thực đâu phải dễ. Tuyết Ngọc có đồng ý

với Tùng Vĩ điều đó không?

Nàng gật đầu. Vừa gật đầu, Tuyết Ngọc vừa hỏi:
- Nhưng thế nào mới là tình yêu đích thực?
Tùng Vĩ thở ra:
- Câu hỏi của Tuyết Ngọc, huynh không làm sao trả lời được. Ngay

huynh cũng chẳng biết tình yêu đích thực ở đâu và nó biểu hiện ra như thế
nào.

- Huynh đi tìm nó mà không nhận được chân diện của nó à?
- Đúng rồi. Bởi vì con người quá phức tạp. Phức tạp đến độ chẳng bao

giờ phân biệt được cái thật và cái giả.

- Ngay như Tuyết Ngọc...
Tùng Vĩ khoát tay:
- Nếu Tuyết Ngọc có tình yêu với Tùng Vĩ và ngược lại Tùng Vĩ có tình

với Tuyết Ngọc thì mầm tình sẽ chớm nở... Khi đó, Tùng Vĩ và Tuyết Ngọc
sẽ nhận được đâu là tình yêu, còn đâu là dục tình hay sự ngộ nhận.

Nàng buông một tiếng thở dài, rồi nói:
- Biết đến bao giờ.
- Chúng ta còn ràng buộc với nhau bằng sợi dây xích này mà. Biết đâu

chừng, đây chính là sợi tơ mà ông Tơ bà Nguyệt muốn kết dính Tùng Vĩ
với Mỹ Ảnh Âm Sát Dĩ Tuyết Ngọc.

Nàng lườm Tùng Vĩ bằng ánh mắt thẹn thùng e lệ. Nhưng rồi nét e lệ của

nàng biến ngay thành những nét buồn vời vợi, khi Tuyết Ngọc sực nghĩ lại
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.