GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 484

thể bị tẩu hỏa nhập ma nếu như dụng đến công lực, hoặc Đan Điền có thể
vỡ tung nếu dồn chân nguyên xuống đó để phát tác chiêu công. Tùng Vĩ
dồn tất cả nội lực vào Đan Điền. Cảm nhận được Tùng Vĩ có được khi dồn
công lực vào Đan Điền là toàn bộ kinh mạch căng phồng, riêng Đan Điền
chẳng khác nào quả bóng căng cứng chực nổ tan.

Tùng Vĩ lắc đầu xua đi cảm giác đó, miệng thì nói:
- Mặc! Cang Tùng Vĩ chết cũng được, nhưng trước tiên Hoạt Sát Diêm

La Đường Trung phải chết.

Đạo Vô Minh tiên khí phát ra cùng với trảo công của Đường Trung chụp

tới.

Vô Minh tiên khí và trảo công của Hoạt Sát Diêm La chạm thẳng vào

nhau. Khi sự biến diễn ra, Hoạt Sát Diêm La cảm nhận được thì đã quá
muộn rồi.

Ầm...
Đôi trảo công của Đường Trung những tưởng bị gãy ra từng đoạn. Y liên

tục thối bộ đến khi dựa lưng được vào vách thảo xá, sắc diện tái nhợt tái
nhạt, rồi ưỡn người phun ra một vòi máu tươi, nhộm đỏ nền đất ngay trước
mũi giầy mình.

Bên kia, Cang Tùng Vĩ vẫn đứng chôn chân dưới đất nhưng sắc điện lại

tím tái.

Sắc diện như vậy là do Tùng Vĩ bất kể đến sự sống chết của mình mà

dụng đến dương khí khiến cho kinh mạch căng phồng, Đan Điền chỉ chực
nổ tung cùng với cảm giác đau đớn cực kỳ.

Tùng Vĩ nghĩ thầm: “Ta chết đến nơi rồi... Nhưng trước khi chết phải

giết tên ác nhân vô đạo này”.

Tùng Vĩ rít lên:
- Ngươi phải chết!
Tiếng quát đầy chất phẫn uất của Cang Tùng Vĩ khiến cho Hoạt Sát

Diêm La Đường Trung giật mình, hốt hoảng. Hồn vía y tản mác bởi cái giật
mình đó. Y chẳng còn ý niệm gì, ngoài mỗi một ý tưởng là đào thoát để bảo
vệ cho mạng sống mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.