GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 52

Quan Chí Hải trượt chân lui về sau gần hai trượng, trong khi Ác nhân ma
Cốc Thừa Tự chỉ thối lại đúng một bộ.
Lão phá lên cười, vừa cười vừa nói:
‐ Tiểu tử súc sinh Quan Chí Hải! Bấy nhiêu công lực của ngươi thì làm

được kim thể của Cốc Thừa Tự này chứ.
Cốc Thừa Tự vừa nói, vừa toan bước đến.
Nhưng ngay lập tức, Chánh Giới đại sư, Thiên Nhất đạo trưởng và bang
chủ Cái Bang Ngầu Nại đồng loạt hợp công. Ba người cùng một lượt vỗ

tới Ác nhân ma Cốc Thừa Tự những đạo phách không chưởng với chín
thành nội lực. Những đạo phách không chưởng kia kết thành một mành
lưới với uy lực kình

khí trùng trùng điệp điệp, chỉ có những kẻ ba đầu sáu tay mới kịp đón

đỡ.

Cốc Thừa Tự gầm lên một tiếng:
‐ Quân súc sinh bỉ ổi.
Lời nói của Cốc Thừa Tự cùng với cảm giác mà Tùng Vĩ cảm nhận được
là toàn thân như bị ép trong những vách đá kiêm có chực vỡ tan thành

bụi.

Tùng Vĩ nhăn mặt, áp vào lưng Cốc Thừa Tự. Y rên rỉ:
‐ Tùng Vĩ chết mất...
11
Lời nói của Tùng Vĩ còn đọng lại trên hai cánh môi thì y ngỡ như mình
rơi tõm vào một cơn sốt dữ dội, khiến cho thần thức mụ mẫm chẳng còn

biết gìn nữa.

Những tiếng sấm chưởng trỗi lên khi thân pháp của Ác nhân ma Cốc
Thừa Tự quay vùn vụt như chiếc bông vụ.
Mặc dù chia công lực để đối phó với một lúc ba vị chưởng môn đại phái

trong chốn võ lâm giang hồ nhưng Cốc Thừa Tự không hề nao núng. Lão
chỉ

hơi rùn mình trụ bộ, trong khi ba người kia thì phải thối về sau nửa bộ.
Chánh Giới đại sư thét lớn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.