GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 601

- Tùng Vĩ và Minh Minh đâu thể chết được. Nếu Tùng Vĩ chết thì mất

hẳn cái cảm giác ngọt ngào vừa rồi... Huynh không muốn chết... mà chỉ
muốn hôn Minh Minh thôi. Tùng Vĩ và Minh Minh không thể nào chết sớm
như vậy được.

Tùng Vĩ chỏi tay hướng về phía đống vàng bạc châu báu.
Minh Minh nghĩ Tùng Vĩ cuồng tâm, buột miệng nói:
- Tùng Vĩ ca ca làm gì vậy?
Tùng Vĩ gay gắt đáp lời nàng:
- Tùng Vĩ muốn chúng trả lại mạng sống cho ta và muội.
Vươn tay chụp lấy một vốc ngọc châu, Tùng Vĩ quẳng mạnh về phía

vách đá. Những viên ngọc châu không chạm vào vách đá nào cả, mà sự
biến chớp nhoáng thay đổi ngay trước mặt Minh Minh và Tùng Vĩ.

Vách đá mà hai người vừa thấy như thể biến mất, thay vào đó là một pho

tượng bằng ngọc bích tỏa hào quang. Pho tượng của mỹ nữ đã khắc trong
viên Ngọc Chỉ thần châu.

Tùng Vĩ ngơ ngẩn thốt lên:
- Í...
Sắc đẹp của pho tượng mỹ nhân khiến Tùng Vĩ và Minh Minh cũng phải

ngơ ngẩn. Ngay dưới chân pho tượng là một xác người khô đét quỳ với sự
sùng bái.

Trên tay pho tượng là một quyển Kinh Thư.
Tùng Vĩ bặm môi lê đến pho tượng mỹ nữ. Chỏi hai tay xuống sàn đá.

Tùng Vĩ bấu vào pho tượng từ từ đứng lên với tay lấy quyển kinh thư.

Lật quyển kinh thu đó, Tùng Vĩ reo lên:
- Minh Minh! Chúng ta sống rồi... chúng ta sống rồi.
Minh Minh trườn đến bên Tùng Vĩ. Hai người dựa lưng vào nhau.
Tùng Vĩ nói:
- Muội xem phần này đi.
Tùng Vĩ chìa phần giữa quyển kinh thư cho Minh Minh xem.
- Độc kinh.
Tùng Vĩ ôm chầm lấy Minh Minh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.