GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 61

Thừa Tự kia.
Tùng Vĩ lắc đầu:
‐ Không được... Không được. Lão đang vận công điều tức gì đó, cô

nương không được giết lão.

Đôi chân mày vòng nguyệt của nàng nhíu lại. Nàng nghiêm giọng nói:
‐ Công tử! Đây là cơ hội duy nhất khả dĩ có thể lấy mạng được Ác ma

nhân Cốc Thừa Tự.

Nàng khoát tay:
‐ Tránh ra!
Tùng Vĩ nhăn mặt:
‐ Tại hạ nói không được là không được mà. Cô nương giết lão chẳng

khác nào giết tại hạ. Tại hạ không cho cô nương lấy mạng lão đâu.

‐ Công tử cản tay ta sao?
7
‐ Phải cản tay cô nương lại thôi. Đây là ý muốn của tại hạ.
Nàng hừ nhạt một tiếng, lạnh lùng nói:
‐ Vậy bổn cô nương sẽ tế độ cho ngươi trước rồi sẽ tính đến lão Ác ma

nhân kia.

Nàng vừa nói vừa toan phát động chiêu công, nhưng Tùng Vĩ đã khoát

tay ngăn lại. Y vừa khoát tay vừa nói:

‐ Dừng tay.
‐ Mặt nàng đanh hẳn lại:
‐ Ngươi muốn bảo vệ cho Ác ma nhân còn muốn nói gì nữa? Tùng Vĩ ve

cằm:

‐ Tất nhiên là ta biết nàng không bỏ qua cơ hội lấy mạng lão Ác ma nhân
Cốc Thừa Tự này. Nhưng muốn đánh thì cũng phải cho ta chuẩn bị chứ.

Đùng

một cái, muốn đánh là đánh sao? Nàng vốn là một trang mỹ nữ nhan sắc

như

tiên trên trời... có đâu mà muốn đánh thì đánh ngay, không chừng người

ta lại gọi cô nương là bà La Sát đó.

Sắc hoa của nàng ửng hồng bởi câu nói của Tùng Vĩ. Nàng miễn cưỡng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.