GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 1237

- Anh dũng giết địch!

***

Cuộc chạm trán của đôi bên đã qua một canh giờ rồi, thời gian dần dần

đến giữa trưa, lại là một trận cát bay đá chạy, bụi vàng đầy trời tràn ngập ở
trên không. Quân Tuỳ trên đồng trống phương xa trở nên có chút mơ hồ
không rõ.

Cổng thành đã mở, mấy trăm gã kỵ binh khôi giáp sáng ngời vây quanh

Uyên Thái Tộ từ trong thành đi ra, bọn họ chạy lên một ngọn đồi nho nhỏ,
nơi này cách chiến trường khá gần, nhìn càng thêm rõ ràng.

Uyên Thái Tộ thân mặc hoàng kim khôi giáp, đầu đội kim khôi, cưỡi

trên một con Ô Tông Mã hùng tráng bóng loáng, tay cầm một cây trường
sóc sắc bén dài chừng một trượng ba thước, uy phong lẫm lẫm.

Ông ta tựa như một viên đại tướng khát vọng xung phong trên chiến

trường, nhìn chăm chú lạnh lùng vào đại trận của quân Tuỳ, trên mặt lại
không che giấu được vẻ chờ đợi cùng quân Tuỳ đại chiến.

Lúc này Uyên Thái Tộ rốt cuộc tính tình có chút không nhẫn nại được,

kéo dài hơn nữa, sĩ khí quân đội sẽ dần dần tiêu mất. Ông ta đã hoàn toàn
quên mất Ất Chi Văn Đức mới là chủ tướng quân đội, quay đầu ra lệnh với
binh sĩ:

- Nổi trống thúc chiến!

Con lớn của ông ta Uyên Cái Tô Văn hoảng sợ, thấp giọng khuyên phụ

thân:

- Phụ thân hãy để cho Ất Chi đại tướng quân chỉ huy cuộc chiến đi!

- Không!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.