GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 1390

ngoài. Tiễn trên đầu thành như mưa rơi, hơn một trăm binh lính quân tuỳ
tránh ở mã diện* chỗ lồi ra ngoài ở đầu tường bắn tên về phía cổng thành.
Không ngừng có binh sĩ quân giặc kêu thảm trúng tên ngã xuống, đá lớn
trên đỉnh đầu lăn xuống, khiến quân giặc trước cổng thành chết và bị
thương thảm trọng hơn nữa. Xác chất đống, máu tươi rót thành mấy dòng
suối nhỏ.

(trên bức tường thành có những chỗ lồi ra, cung thủ có thể từ đó bắn tên

ra, hình dáng như cái đầu ngựa nên gọi là mã diện)

Lúc này, Dương Tể đứng ở đằng xa xem cuộc chiến nén không được

thấp giọng nhắc nhở Trương Kim Xưng:

- Thủ hạ Lã tướng quân đã chết bị thương hơn nửa, có thể phái binh

tăng viện rồi.

Ánh mắt Trương Kim Xưng lạnh lùng, mắt thấy quân đội dưới quyền

công thành chết bị thương thảm trọng, gã không mảy may xúc động. Sau
một lúc, Trương Kim Xưng cười lạnh một tiếng:

- Không cần phải gấp, Lã Minh Tinh vẫn còn vốn liếng, chờ y lấy ra hết

vốn liếng lại nói tiếp!

Vốn liếng theo như lời Trương Kim Xưng, là chỉ một cánh quân tâm

phúc của Lã Minh Tinh, khoảng tám trăm người, đi theo Lã Minh Tinh
nhiều năm, trang bị kỹ càng, nhưng Lã Minh Tinh cũng chưa có lấy bọn họ
ra, chỉ mang một số đám ô hợp tấn công. Trong lòng Trương Kim Xưng
nắm chắc, Lã Minh Tinh đang giở ngón nghề với mình, Trương Kim Xưng
gã lại dễ gạt gẫm như vậy sao?

Ba ngàn quân đội tấn công nơi cổng thành đã thương vong hơn phân

nửa, Lã Minh Tinh rốt cuộc không kìm nổi, quát ra lệnh:

- Quân dự bị lên!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.