GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 145

- Có thể cho Hồng Tụ đi cùng thuộc hạ.

Đậu Khánh lạnh lùng nghiêm nghị nhìn chằm chằm gã nói:

- Đây là đại sự của Vũ Xuyên, không phải lúc để ngươi nói chuyện nhi

nữ tư tình.

Gã râu quai nón cúi đầu thật thấp:

- Thuộc hạ biết lỗi!

Lúc này, ngoài cửa truyền vào tiếng bẩm báo:

- Khởi bẩm Hội chủ, Hồng Tụ đã trở về.

Đậu Khánh lại liếc gã râu quai nón một cái, thấy hắn mặt không chút

cảm xúc, liền khoát tay:

- Đi chuẩn bị đi! Khi nào xuất phát, ta sẽ thông báo cho ngươi.

- Vâng!

Gã râu quai nón đứng lên, vội vàng đi ra từ cánh cửa khác, Đậu Khánh

lúc này mới nói:

- Cho cô ta vào!

Một lát, một cô gái áo đen bước vào phòng, nàng đã bỏ khăn che mặt,

tuổi chừng 16, 17, dáng người cao gầy thon thả, chỉ thấy nàng da trắng như
tuyết, cổ dài đẹp tuyệt trần, bên dưới cặp lông mày lá liễu nhỏ dài là đôi
mắt sáng long lanh như kim cương, mũi cao thanh tú, đường cong dịu dàng.

- Con gái tham kiến nghĩa phụ!

Cô gái áo đen quỳ xuống dập đầu một cái, Đậu Khánh từ ánh mắt lộ rõ

vẻ hiền hòa, lão uống một ngụm trà, khẽ cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.