GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 161

Chỉ có điều hắn đối với cung tiễn cũng có vài phần thích thú, đây là bộ

cung bát đấu trong quân đội, sử dụng binh tiễn hai thước, chỉ tiếc bát đấu
cung đối với hắn mà nói có hơi quá nhẹ, hắn chơi không đến nửa canh giờ
đã phát ngán rồi.

Trương Huyễn lại đảo mắt nhìn những người khác bên trong căn phòng,

ước chừng cũng có hơn ba mươi người, có con cháu Dương thị cũng có
những gia đinh bình thường. Hầu như tất cả mọi người đều mệt mỏi, ngủ
gật, cứ như vậy nghỉ ngơi qua một buổi, hình như gia chủ Dương thị có ý
muốn bảo toàn thể lực cho buổi tối.

Nhưng ở đâu lại ra kiểu huấn luyện này chứ? Trương Huyễn không thể

tưởng được mấy trăm tộc nhân chưa bao giờ đánh giặc, ngay lúc này đây
sắp phải đối mặt với bọn thổ phỉ, việc cấp bách nhất bây giờ không phải là
bố trí phòng ngự chiến lược mà là ngủ nghỉ, như vậy lúc vào trận không
phải sẽ loạn thành một bầy sao?

- Chớ có suy nghĩ lung tung, gia chủ đã sắp xếp cả rồi.

Tên con cháu Dương thị ngủ bên cạnh hắn mơ mơ màng màng than thở

một câu, trở mình, lúc sắp ngủ lại hàm hồ nói thêm một câu:

- Có trộm cướp hay không, vẫn chưa biết được đâu.

Trương Huyễn rút chiến đao của mình ra, khẽ vuốt nhẹ lưỡi đao sắc bén,

người khác có như thế nào cũng không liên quan đến hắn, hắn lại càng
không muốn bỏ cái mạng nhỏ ở nơi này.

Ngay lúc Trương Huyễn đang mơ mơ màng màng suýt ngủ đến nơi, đột

nhiên bên ngoài truyền đến tiếng hô to:

- Có biến!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.