GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 297

nương nương. Tiền Cảnh Trung gãi đầu, trong lòng thầm nghĩ: “Đây… Đây
là chuyện gì vậy?”

Trương Huyễn cũng hiểu được, hẳn là tiểu nha đầu kia ba hoa chích

choè khích lệ mình một phen, hơn nữa đều nhận trách nhiệm về nàng.

Nhưng Tiêu Hoàng hậu khoan dung cũng thực khiến cho Trương Huyễn

cảm động, không ngờ lại khen ngợi mình tận hết chức trách, phỏng chừng
bà nói tận hết chức trách là chỉ mình luôn bảo vệ an toàn cho tiểu công
chúa.

Về phần quan tâm cấp trên, hẳn không phải chỉ con dế, lồng đế linh

tinh, mà là chỉ mình thỏa mãn khát vọng đi dạo phố của tiểu công chúa, thật
đáng thương cho tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ mà!

- Vi thần tạ ơn thánh ân của Hoàng hậu nương nương!

Trần Trí Dụng khoát tay chặn lại, ba gã tiểu hoạn quan mỗi người cầm

lấy một mâm gỗ sơn son đi lên trước, trong một cái mâm gỗ đặt mười thỏi
hoàng kim, đây là một trăm lượng hoàng kim, một cái mâm gỗ khác là một
đôi giày da nửa đồng mới tinh, mâm gỗ cuối cùng là một hộp gỗ tử đàn dài
chừng một thước.

- Hoàng kim là Hoàng hậu nương nương ban cho, giày da và hộp gỗ tử

đàn là của Quảng Lăng Công chúa tặng cho ngươi. Nhưng ta cũng không
biết trong hộp gỗ có cái gì, Hoàng hậu nương nương lệnh cho ngươi mở ra
ngay tại chỗ.

Tiểu hoạn quan đưa hộp gỗ tử đàn lên trước, lúc này Trương Huyễn mới

phát hiện trước sau hộp gỗ đều dán giấy niêm phong, trên giấy niêm phong
viết chữ nhỏ xinh đẹp “Không cho bất kỳ kẻ nào đụng vào”.

Trong lòng Trương Huyễn buồn cười, tiểu nha đầu này thật sự rất quỷ

quyệt, nếu tên đại hoạn quan này ở nửa đường mở ra, nàng làm sao biết,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.