GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 845

Trương Huyễn nhanh mạnh như liệp báo (báo đi săn), giết liền năm

người, một tay ôm lấy Lư Thanh đã bị doạ ngây ngốc, lại vung đao giết liền
mấy người, giết mở một con đường máu, chạy như điên về phía xa.

Sơn phỉ lúc này mới kịp phản ứng, hô to gọi nhỏ, Lư Minh Nguyệt vừa

mới đi đến bên cổng trại nghe thấy tiếng la, quay đầu ngựa chạy vội trở lại,
thấy xác người đầy đất, nhưng không thấy Lư Thanh.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Gã vội hỏi.

- Tướng quân, có người đoạt nữ nhân kia đi rồi.

Lư Minh Nguyệt chợt hiểu được, thì ra vừa nãy trục xe đứt gãy là trò

quỷ Trương Huyễn làm, bất ngờ ra tay ở ngay cửa nhà mình, gã giận tím
mặt, thúc ngựa truy đuổi gấp.

- Hết thảy tránh đường!

Lư Minh Nguyệt hươ thương hô to, bọn sơn phỉ sợ tới mức đều tránh ra

hai bên, Lư Minh Nguyệt gia tăng thêm tốc độ của ngựa đuổi theo.

Lư Thanh đã từ trong hoảng sợ kịp phản ứng, eo của nàng được một

người nam tử ôm chặt lấy, lơ lửng trên không trung chạy như điên. Mặc dù
nàng lờ mờ đoán được là có người đang cứu mình, nhưng trong lòng nàng
vẫn vừa kinh vừa sợ, thấp giọng hỏi:

- Ngươi là ai?

- Cô nương, là ta!

Giọng nói Trương Huyễn đáp lại trầm thấp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.