GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 973

Trương Huyễn liền đứng dậy cười nói:

- Được rồi! Tôi sẽ cùng với Lư nhị gia đến đó là được chứ gì.

Lư Nghi nghe xong mà thở phào nhẹ nhõm, trong lòng vừa cảm kích lại

vừa hổ thẹn. Y vội vàng tách đám người kia ra và nói:

- Trương công tử, mời!

Lư Nghi dẫn theo Trương Huyễn đi rồi, đám con cháu thế gia kia liền

bàn tán sôi nổi:

- Thiên tử tại sao lại muốn gặp mặt cái tên nhãi nhép Trương Huyễn

này?

Thôi Văn cũng đứng đó nhưng không nói câu gì, ánh mắt lộ ra sự căm

phẫn.

- Hắn cũng chỉ là được Hoàng đế gọi đến tiếp kiến mà thôi, Thôi gia từ

trước đến giờ không thèm chấp vặt, để ý đến chuyện này!

Gã nói với đám người kia bằng giọng hằn học.

Mọi người có mặt đều nhìn gã bằng ánh mắt thông cảm, lắc đầu rồi

xoay người bước đi. Còn Thôi Văn, cuối cùng thì gã cũng không nén được
cơn giận, gã không thèm để ý đến mọi người xung quanh, phất tay áo, xoay
người bỏ đi. Bạch Tín Dương cũng không nén được một tiếng kêu rên, gã
biết rằng lần hành hung này của bản thân coi như là tự làm tự chịu rồi.

Trương Huyễn được dẫn đến trung đình, hắn đưa mắt nhìn xung quanh

thì nhìn thấy Dương Đàm đang ngồi trong đại sảnh, dường như y cũng
đang chăm chú nhìn Trương Huyễn, nhìn hắn cười một cái. Trương Huyễn
liền cảm thấy lo lắng, mặc dù Dương Đàm được phong làm hoàng trưởng
tôn nhưng tâm địa của y vẫn rất lương thiện, hiền lành. Mặc dù đã xa nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.