GIANG SƠN NHƯ HỌA - Trang 24

- Ý ta rất đơn giản, ta đã nói rồi, ngươi thả người này ra đi.

Lần này thật sự khiến cả Liễu Hữu Khổng lẫn Chung Vô Ly tức giận

đến nhảy dựng lên. Chung Vô Ly ném phịch Tiêu Thu Thủy xuống đất,
giậm chân quát:

- Hắn ở đây này, ngươi có bản sự thì qua mà lấy!

Tiêu Thu Thủy ngã xuống đất bùn, mông đập vào đá xanh lót đường,

toàn thân đau đớn, nhưng khi ngã xuống thì ngửa người lên, cho nên cũng
nhìn thấy rõ mặt người kia.

Vẫn là đôi giày đen, tất trắng. áo vải xanh, ánh mặt chờ chiếu ngược vào

khuôn mặt, người đó là một người bình thường, có một khuôn mặt bình
thường, hai bên mép có hai chòm râu, cao ráo thanh thú, miệng mang nụ
cười ôn hòa.

Tóc ông ta búi lên theo kiểu văn sĩ, tùy ý đung đưa trong gió nhẹ.

Chỉ nghe vị văn sĩ đó tặc tặc lưỡi, nói:

- Sao phải vậy! Sao phải tức giận như vậy, sao phải ném người!

Chung Vô Ly bị lửa giận thiêu đốt, không thể nhịn được nữa, gầm lên:

- Xen vào việc của người khác!

Vung quyền đánh về phía vị văn sỹ trước mặt!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.