GIAO DỊCH ĐÁNH MẤT TRÁI TIM CỦA TRÙM XÃ HỘI ĐEN - Trang 189

Lãnh Thiên Dục nghe Thượng Quan Tuyền dùng những từ này để miêu

tả mình thì không giận mà còn cười: “Xem ra Lãnh Thiên Dục tôi đã được
cô Thượng Quan đánh giá quá cao rồi”.

- Chẳng lẽ không đúng sao? Anh có bản lĩnh thì một mình đấu với tôi

đi, còn bắt người khác để uy hiếp tôi, tôi đã nhìn ra âm mưu của anh từ lâu
rồi. Thủ đoạn như vậy còn chưa đủ đê tiện sao? – Thượng Quan Tuyền cất
cao giọng, cơn giận dữ trong mắt như nở rộ thành đóa hoa lửa, dị thường
đến mê người.

Lãnh Thiên Dục siết chặt cánh tay đang ôm Thượng Quan Tuyền, không

hề có ý định buông ra, đôi môi mỏng của hắn khẽ nhếch lên thành một nụ
cười lạnh: “Không sai, tôi đồng ý với lời giải thích từ ‘đê tiện’ này, nhưng
mà…”

Hắn chậm rãi cúi người xuống tới bên tai cô, cố ý nhẹ giọng nói: “Tôi

muốn nghe cô giải thích từ ‘hạ lưu’. Cô cho rằng tôi cố tình uy hiếp cô? Là
vì muốn giết cô, hay là vì… “nhớ” cô?”

Mấy từ cuối cùng Lãnh Thiên Dục vừa nói ra lập tức giống như một quả

bom nổ tung hai bên tai Thượng Quan Tuyền. Cô liên tục lùi về phía sau
vài bước, đôi mắt trong trẻo lập tức tràn đầy lửa giận.

- Lãnh Thiên Dục, anh quá đáng rồi đấy, nếu tôi biết người đêm đó

chính là anh thì tôi tình nguyện chọn một người khác! – Thượng Quan
Tuyền châm biếm.

Người đàn ông này quả thật rất đáng giận, tạm không nói đến việc đêm

đó khiến cô mệt rã rời, thế mà hôm nay lại ở đây nói xằng nói bậy.

Vẻ u trầm khẽ thoáng qua trong ánh mắt Lãnh Thiên Dục, ngay sau đó,

giọng nói trầm thấp như Diêm La lại hết sức quyến rũ vang lên. Hắn nhẹ
giọng thở dài: “Tốt, tốt lắm, tính tình…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.