Cô giống như cô gái xinh đẹp lạnh lùng, tự nhiên sẽ thu hút được rất
nhiều người đàn ông đến gần, nhưng tất cả đều bị cô đuổi đi, thậm chí có
người quấn quít chặt lấy, cuối cùng bị cô đánh ngã quỵ tại đây ---
Nghĩ tới đây, người bán rượu cũng không nhịn được mà chảy mồ hôi
lạnh, hắn rốt cuộc cũng đã hiểu cái gì gọi là :"Chỉ có thể đứng xa nhìn mà
không thể lại gần mà chạm vào!"
Thượng Quan Tuyền vừa nghe thấy người bán rượu nói vậy, lập tức giơ
tay lên, bàn tay nhỏ bé dùng lực, liền xách cổ người bán rượu lên, giọng nói
lành lạnh mang theo men say:
"Anh không cần nói nhiều, mau mang rượu lên!"
Sau đó, bỏ tay thả hắn ra!
Người bán rượu lùi về sau mấy bước, lá gan bị cô dọa chết khiếp. Ngay
sau đó, không nói hai lời, lập tức mang lên hai chai rượu!
Thật ra thì, bình thường Thượng Quan Tuyền sẽ không uống rượu, cô
chỉ biết thưởng rượu, tối nay là lần đầu tiên cô uống quá chén trong đời!
Cô chính là muốn chuốc say mình, say đến cái gì cũng không biết, say
đến một chút ý thức cũng không còn, có như thế cô mới có thể tùy tiện
phóng túng mình.
Không phải cần hoàn thành nhiệm vụ sao? Coi như tối nay cô làm rất
tốt!
Nhưng mà, đàn ông nơi này không có người nào đáng để cô đặt vào
mắt, không có người nào có thể làm cô có nửa điểm hứng thú, không có
một người nào có thể bì được với --- Nhiếp Ngân!
Bọn họ đều có một sắc mặt, đều có dáng vẻ si mê như nhau!