GIAO DỊCH TRIỀN MIÊN - CÔ VỢ NUÔI TỪ BÉ CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC - Trang 361

có cái gì không được, tình cảm của bọn họ nước chảy thành sông nở hoa kết
trái, hạnh phúc bình yên an nhàn, cuộc sống như thế này cũng vô cùng tốt.

Nhưng, nếu ở mãi trong nhà kính vô khuẩn, có một ngày, nhất định Mịch

Nhi sẽ hướng ra thế giới bên ngoài, sẽ khát vọng được đi ra ngoài hưởng
thụ kinh nghiệm gặp gỡ bất ngờ, cô sẽ cảm thấy thế giới rất lớn, còn mình
chỉ có thể bị giam cầm trong căn nhà nhỏ.

Đợi đến ngày nào đó, mâu thuẫn, cãi vả, chiến tranh lạnh, tan vỡ, tình

cảm tiêu cực, chắc chắn hết sức căng thẳng.

Nhưng bây giờ, một mình Mịch Nhi ra ngoài năm năm, đã vượt qua cuộc

sống kích thích năm năm này, cô đã chơi mọi thứ hấp dẫn bên ngoài, nhìn
đủ biển người quanh co rộng lớn, cuối cùng, cô sẽ trở lại về nhà, trở lại bên
cạnh anh.

Vì vậy, những lo lắng này đã bị bóp chết ở trong trứng nước, vĩnh viễn sẽ

không xảy ra.

Thời gian năm năm chia lìa, nếu như có thể đổi được Mịch Nhi mãi mãi

thật lòng, cái trao đổi này vẫn là đáng giá .

Mặc dù nguy hiểm to lớn, cô có thể vui đến quên cả trời đất quên đi tình

cảm, nhưng thật may, cô đã chống cự tất cả dụ hoặc, lựa chọn chính xác
phương hướng tương lai.

Đôi mắt Liên Tĩnh Bạch lóe lên nụ cười nồng đậm, khóe môi gợi lên một

đường cong mờ, cúi đầu khé hôn cánh môi của Mịch Nhi, an ủi cô nói:
"Chớ có mang vẻ mặt đưa đám, chuyện đã qua đều đã đi qua, đau lòng khổ
sở chỉ là nhất thời, đợi khi mọi người trở lại, ai lại còn nhẫn tâm để đi trách
em? Yên tâm, tất cả đã có anh, mặc kệ ai mà trách cứ hay trêu đùa em, đều
phải qua cửa ải của anh!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.