"Đó không phải là nước chanh nguyên chất, ở đó có bỏ thêm rượu. . . . .
." Liên Tĩnh Bạch bừng tỉnh hiểu ra, "Nhất định là cảm giác say đến bây giờ
mới phát tác, làm sao em thành hình dáng này. . . . . ."
Trên mặt của anh tràn ngập hối hận, là anh quên nói với Mịch Nhi, tất cả
thức uống ở tiệc rượu bên ngoài dường như đều sẽ thêm rượu, ly nước
chanh kia thật ra là rượu cocktail điều chế, Mịch Nhi lại nghĩ nó là nước
chanh bình thường liền uống hai ly lớn!
Đây là lần đầu tiên Mịch Nhisay rượu, các triệu chứng say rượu từng tầng
kéo tới, cô nhất định không quen sự khác thường này của cơ thể, khó trách
sẽ biểu hiện quái dị thế này, cô nhất định là rất khó chịu, mới có thể tìm anh
khắp nơi, tìm được trong phòng tắm!
"Bảo bối, cơ thể của em khó chịu sao. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch đau lòng
dùng bàn tay mát lạnh hạ nhiệt cho mặt Mịch Nhi, nhẹ nhàng dụ dỗ cô nói,
"Chúng ta đi ra ngoài, giải rượu có được hay không?"
"Không cần. . . . . . Như vậy cũng rất tốt. . . . . ." Mịch Nhi dùng khuôn
mặt mềm mại cọ cọ ngón tay Liên Tĩnh Bạch, cơ thể cũng gắt gao tựa sát
lồng ngực cường tráng của anh, thỏa mãn khẽ than, "Uhm. . . . . . Mùi thật
thoải mái, là mùi của anh Tiểu Bạch. . . . . ."
Cơ thể Liên Tĩnh Bạch cứng đờ, cảnh tượng vừa rồi vẫn bị anh bò qua
đột nhiên nhảy vào mắt anh, tản ra hồn nhiên và hấp dẫn mãnh liệt công
kích, khiến anh suýt nữa không cách nào ngăn cản!
Anh cúi đầu nhìn qua khăn tắm bên hông, anh biết, mình không thể
chống cự lại Mịch Nhi!
Bình thường cô không làm gì cũng đủ quyến rũ người khác rồi, huống chi
là giống như bây giờ, giống như hải yêu mè nheo nhóm lửa trên người anh.
. . . . .