GIÁO SƯ VÀ CÔNG THỨC TOÁN - Trang 138

Vừa thở phào nhẹ nhõm, tôi lại ngạc nhiên tự hỏi cớ sao Căn ở đây. Bà quả
phụ đang ngồi ở đoạn giữa bàn ăn vẫn cách ăn mặc quý phái hệt như hồi
phỏng vấn tôi. Và cây gậy vẫn nằm trong bàn tay trái. Căn không đưa mắt
nhìn tôi mà vẫn ngồi im ngoan ngoãn. Ở bên cạnh, giáo sư đã chìm vào
trạng thái suy nghĩ. Ông tập trung toàn bộ ý thức về phía không bắt gặp ánh
mắt của bất cứ ai.

- Xin lỗi vì đã làm phiền cô trong lúc cô đang bận rộn. Mời cô ngồi xuống
đây.

Bà quả phụ chỉ cho tôi chiếc ghế. Vì phải chạy suốt dọc đường từ ga tới
đây, nên hơi thở của tôi vẫn còn gấp gáp và chưa thể nói thành lời.

- Xin cô cứ ngồi xuống, không cần khách sáo. Còn cô, đi pha trà cho khách.

Người giúp việc mà tôi không rõ có phải người của Akebono hay không đi
vào trong bếp. Tôi có thể đọc được vẻ bất nhẫn của bà quả phụ qua những
cử chỉ thiếu bình tĩnh như liếm môi liên tục hay gại móng tay lên bàn mặc
cho nhửng lời lẽ lịch duyệt. Tôi ngồi xuống theo lời bà ta mà không biết
nên mào đầu thế nào.

Im lặng kéo dài một lúc lâu.

- Cô…

Bà quả phụ mở đầu trong lúc cào mạnh móng tay xuống bàn.

- …đang toan tính điều gì vậy?

Sau khi lấy lại hơi, tôi nói:

Thưa bà, con trai tôi đã quấy quả điều gì chăng?

Căn cúi đầu, hết gấp rồi lại mở chiếc mũ Tigers trên đầu gối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.