GIÁO SƯ VÀ CÔNG THỨC TOÁN - Trang 192

thốt lên thán phục hay tặc lưỡi tiếc rẻ nữa, cứ như thể nó tin rằng càng tập
trung bao nhiêu thì càng sớm tới đích bấy nhiêu. Xung quanh tôi la liệt
những túi nhựa nhỏ màu đen còn bên cạnh Căn là những lá bài xếp thành
đống, thế rồi chẳng mấy chốc, chúng bất lực đổ sập xuống giữa hai chúng
tôi.

Mỗi lần chạm tay vào thùng các tông tôi lại ngửi thấy mùi mốc. Chắc là do
mùi sô cô la thấm vào quân bài lâu ngày đã biến chất. Thật thà mà nói, hy
vọng của chúng tôi bắt đầu biến mất khi công việc đã vơi đi một nửa. Hay
nói đúng hơn, chúng tôi càng lúc càng không còn xác định được mình đang
làm chuyện này vì cái gì, đang mưu cầu điều gì nữa. Hoặc ít ra là tôi nghĩ
thế.

Số lượng các cầu thủ bóng chày quá nhiều. Nhưng phải chấp nhận thôi vì
một trận đấu có tới chín cầu thủ ra sân, lại có tới hai giải đầu và đã trải qua
những năm mươi năm lịch sử cơ mà. Tất nhiên tôi hiểu Enatsu là một cầu
thủ vĩ đại. Tuy nhiên, những cầu thủ vĩ đại khác như Sawamura, Kaneda
hay Egawa cũng có người hâm mộ của riêng mình và những người hâm mộ
đó cũng cần tới các quân bài. Vì thế, mặc dầu không thể tìm thấy quân bài
duy nhất mình cần giữa vô vàn các quân bài trước mặt, tôi cũng chẳng được
phép bực mình. Không cần thiết phải sốt ruột. Miễn là Căn còn bình tĩnh.
Quà đã nằm sẵn trong tủ rồi. Tuy không phải là loại cao cấp, nhưng hiển
nhiên là đắt tiền hơn một quân bài bóng chày, vả lại, thiết kế đơn giản và có
vẻ dễ đi. Chắc chắn giáo sư cũng sẽ vui lòng…

- Ồ!

Đúng lúc đó có tiếng Căn khẽ thốt lên, tựa hồ như khi chợt nảy ra cái công
thức mấu chốt của một bài toán đố hiểm hóc hay tìm được đường kẻ phụ
giúp khai thông bế tắc cho một đề bài hình học. Cái giọng nói nghe như
người lớn và âm vực quá đỗi trầm tĩnh ấy khiến mãi một lúc lâu sau tôi vẫn
chưa nhận ra rằng quân bài đang cần tìm đang ở trên tay Căn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.