GIÁO SƯ VÀ CÔNG THỨC TOÁN - Trang 96

Tôi ngồi ngay ngắn trước mặt Căn, cúi đầu.

- Mẹ sai rồi. Mẹ rất xấu hổ vì đã có những lúc không tin tưởng giáo sư. Mẹ
sẽ rút kinh nghiệm.

Tôi tưởng Căn sẽ chẳng thèm nghe, nhưng thật bất ngờ, sau khi xoay người
đối diện tôi với một vẻ rất lạ, nó sửa lại tư thế ngồi rồi vừa cúi mặt nghịch
nút thắt của dải băng vừa nói.

- Vâng , con biết rồi. Mẹ con mình làm lành nhé. Nhưng con sẽ không bao
giờ quên cái hôm con bị đứt tay đâu.

Và chúng tôi bắt tay nhau.

Vết sẹo với hai mũi khâu không chịu biến mất suốt quãng thời gian dài
ngay cả khi Căn đã lớn khôn. Nó hằn sâu giữa ngón cái và ngón trỏ trên
bàn tay trái như một chứng ngôn về sự lo lắng của giáo sư dành cho Căn
ngày hôm đó, và như một bằng chứng nói lên rằng Căn không hề quên giáo
sư như nó đã hứa với ông.

Một hôm, giữa lúc sắp xếp lại giá sách trong thư phòng, tôi tìm thấy một
hộp bánh bích quy đã bẹp rúm dưới chồng sách toán ở ngăn cuối.

Tôi rón rén mở cái nắp đã bắt đầu gỉ sét và sẵn sàng chờ đợi lũ bánh mốc
meo, nhưng không, trước sự kinh ngạc của tôi, bên trong là những quân bài
bóng chày.

Dễ có đến hơn một trăm quân bài. Chúng được xếp kín cả chiếc hộp vuông
mỗi bề 40 centimet không một kẻ hở, đến nỗi khó lòng mà thò tay vào để
rút ra dù chỉ một tấm.

Đó rõ ràng là một bộ sưu tập đã được chủ nhân giữ gìn cẩn thận. Mỗi tấm
đều được cất trong một túi ni lông trong suốt, không một vết vân tay, không
mất góc, không gấp mép, và thậm chí, còn không bị lộn ngược. Nhưng tờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.