GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 136

“Hoàn toàn không”, anh không ngần ngại thừa nhận, “Nhưng ít nhất

anh nhìn thấy một vài khuyết điểm của em. Anh nghĩ em thú vị và hấp dẫn
bất chấp những khuyết điểm đó, hay thậm chí thích em chính vì chúng.
Ngài Frederick tôn sùng cả nền đất em vừa bước qua bởi vì em có sức
mạnh, sự nhạy bén và ý chí mà anh ta chỉ có thể mơ về chúng. Khi anh ta
nhìn em, anh ta chỉ thấy vầng hào quang mà anh ta đã dựng lên quanh em”.

“Có gì sai khi trở thành hoàn hảo trong mắt người mình yêu?”

Mắt anh dán chặt vào mắt cô. “Anh nhìn anh ta và thấy một người đàn

ông trong sáng đến mức nghĩ rằng chúng ta sẽ sống như Chúa và Mary
trong ngôi nhà này. Anh ta có biết rằng em giấu anh ta sự thật không? Anh
ta có biết rằng vài lời nói dối nhân danh tình yêu chẳng là gì đối với em
không? Rằng sức mạnh của em trải dài đến tận sự tàn nhẫn không thương
xót không?”

Cô đã giậm chân xuống sàn nếu cô không được nuôi dạy bởi Victoria

Rowland, “Em nhìn anh và thấy một người đàn ông vẫn còn mắc kẹt

trong năm 1883. Anh có biết rằng mười năm đã trôi qua rồi không? Anh có
biết rằng em phải bước tiếp, rằng bây giờ anh mới là người tàn nhẫn, không
biết thương xót không? Và anh có thực sự nghĩ là em định kể cho người
đàn ông em yêu rằng em sẽ mang thai với người khác, dù ngược lại với
mong muốn của mình?”

Ai đó cười ở phía xa xa, một tiếng cười khúc khích lanh lảnh đầy nữ

tính.

Croesus rên rỉ và ngọ nguậy trong tay cô. Cô đang siết chặt nó một

cách cứng nhắc. Cô thở ra một hơi run rẩy và cố thả lỏng cơ bắp.

Anh ấn hai đầu ngón tay vào thái dương bên phải, “Em khiến điều đó

nghe thật xấu xa, em yêu. Em có nghĩ rằng anh xứng đáng có một thứ gì đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.