GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 156

Cô mở chiếc áo choàng và để nó rơi xuống. Bên dưới chiếc áo choàng

là một chiếc váy ngủ trong suốt như một ly nước, lớp vải mỏng không che
giấu được gì.

Anh dừng lại và nhìn cô chằm chằm, cơ thể anh phản ứng ngay lập

tức. Cô là một giấc mơ khêu gợi: ngực cao và săn chắc, núm vú hồng như
đâm thẳng vào mắt người đàn ông, chân dài và hông nở một cách xấu xa và
tuyệt đẹp, một cặp hông để dành cho người đàn ông ghì lấy khi anh đi vào
cô trọn vẹn.

Đồ phản trắc, anh nghĩ, bằng cả tá ngôn ngữ. Đồ động đực. Đó là cho

anh.

Con xúc xắc cuối cùng đã được quăng ra, lựa chọn cuối cùng cũng đã

được quyết định. Con đường cao quý sẽ hoang vu và cô độc. Anh dấn mình
vào con đường đó để sám hối. Lửa cháy bùng lên trong lò sưởi, nhưng mùa
đông nước Anh ẩm ướt và xảo quyệt vẫn len lén len vào dọc tường và sàn
nhà. Anh khép lại khoảng cách giữa họ. “Lên giường đi!”, anh nói và nắm
cổ tay cô, “Em sẽ bị lạnh đấy”.

Bên dưới ngón trỏ của anh, mạnh máu của cô đập điên cuồng - đầu óc

cô lạnh lùng và tính toán, nhưng máu cô chắc chắn phải nóng lên. Cô ngoan
ngoãn đi theo và để anh dẫn cô bước lên chiếc bệ đặt ở gần giường rồi chui
xuống dưới tấm chăn.

Cô ngồi thẳng dựa vào một chồng gối, cái chăn được kéo qua bụng

một chút. Ánh mắt cô di chuyển về phía anh, sau đó lướt đến một góc
phòng. Những ngón tay cô túm chặt cái chăn.

Bây giờ cô đang sợ cái gì? Khôn ngoan như Camden cũng không phân

biệt được những mục tiêu cuối cùng của mình, chúng đã bị che khuất bởi
địa ngục ham muốn đe dọa cháy bùng khỏi vòng kiểm soát. Với tác động
dịu dàng của một đầu đạn nổ anh bỗng hiểu ra rằng cô hồi hộp bởi vì cô là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.