GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 157

một trinh nữ, và đây là lần đầu tiên của cô với đàn ông. Anh suýt nữa đã
cười phá lên. Thật bình thường. Thật hấp dẫn. Thật ngọt ngào, dịu êm.

Chúa giúp anh.

Anh từ từ cởi trang phục, lột bỏ cả danh dự và tính ngay thẳng cùng

với áo gi-lê và sơ mi. Tính hiếu kỳ của cô chắc phải vượt qua sự e thẹn
không giống với tính cách của cô, vì cô nhìn anh như thể anh là điều kỳ
diệu tuyệt vời mà cô đã dành cả cuộc đời để quỳ gối tha thiết nguyện cầu.

Đừng nhìn tôi như thế! Anh muốn hét lên. Tôi cũng vô nguyên tắc,

gian xảo, và tàn nhẫn như cô. Thậm chí là hơn, nếu có thể. Chúa ơi, đừng
nhìn tôi như thế! Nhưng cô vẫn nhìn, đôi mắt cô tỏa sáng với lòng tin và sự
sùng bái mà người ta chỉ có thể nhìn thấy ở Thời kỳ của những hiệp sĩ.

Anh trèo lên chiếc giường mềm mại một cách dối trá ở phía bên kia cô

và ngồi xuống giống cô, thẳng lưng, một bức tường bằng gối phía sau, tấm
chăn che hết quần anh. Anh ước anh đã ăn chơi trác táng khắp
St.Petersburg, Berlin,và Paris. Cơ thể anh bùng cháy với lửa địa ngục,
nhưng tâm trí anh trống rỗng đờ đẫn. Làm thế nào để có thể làm tình, một
cách đúng đắn, với một cô gái mà mình khinh miệt với mức độ lớn hơn tất
cả tình yêu trên thế giới này cộng lại?

Cô đằng hắng, “Anh có... ừm... cần áo ngủ không?”

Anh bật cười bất chấp tâm trạng của mình, và câu trả lời đến với anh.

Cách duy nhất để làm tình với cô là coi như ba mươi giờ đồng hồ vừa qua
chưa xảy ra, như thể trái tim anh vẫn căng tràn với niềm hạnh phúc ngọt
ngào. Anh trượt một lọn tóc của cô giữa những ngón tay run run của mình.
Nó cũng lạnh như nước. Anh nâng nó lên và áp vào môi, hít lấy mùi vị sạch
sẽ ngọt ngào của nó, mùi hương như mùi thơm của một lá non, “Không,
cảm ơn em”, anh nói. “Anh không nghĩ tối nay anh cần một chiếc áo ngủ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.