GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 196

đạt được một giá trị của riêng mình mà chẳng mấy liên quan đến sắc đẹp, tô
điểm cho bà đẹp hơn bất kể ngọc trai hay kim cương - một sinh lực dẻo dai
bên dưới làn da vẫn-còn-đáng-yêu của bà.

“Tôi đã có niềm vui bất ngờ là gặp em họ của ngài ở nhà hát”, bà nói,

“Quý bà Avery và quý bà Sommerby thật tốt đã mời tôi đến ngồi cùng lô
với họ”.

Tầm quan trọng của câu nói không tác động ngay lập tức. Vì vậy, bà

tiếp tục nói về Caro và Grace - rất nhiều người làm như vậy, với vẻ vui
thích hay chán nản, phụ thuộc vào việc họ là người nghe những tin đồn thổi
rôm rả hay là người bị nhúng sâu cả ba ngón tay vào nó. Sau đó ông nhận
ra bà Rowland đây không biết chút gì về con người ông trước khi ông sống
như một học giả ẩn dật và không có dục vọng nào.

Họ đã nói gì với bà? Có thể là những cuộc mây mưa phóng đãng, lửa,

và thời gian ông đã thuê tất cả những cô gái của tú bà Mignonne. Chúng
còn kém xa những tội lỗi tồi tệ nhất mà ông từng phạm phải, nhưng chúng
lại xếp thứ hạng cao về sự nổi tiếng. Và bà Rowland đoan chính - mặc dù
theo chủ nghĩa cơ hội - đang sốc và thất kinh đến nỗi phải tạm thời cất đi vẻ
mặt tôn-sùng-thần-tượng và giọng nói hết hơi của bà.

Thật là, cứ như những ý định bất chính của ông có thể bị ngăn cản bởi

vài cái cửa sổ mở và mười lăm thước vải nhiễu đen phiền toái. Ông - người
đã thành công hất tung một số lượng váy để tang nhất định trong những
năm tháng huy hoàng của mình, và thỉnh thoảng, trước cả những cái cửa sổ
đang mở.

Không phải ông ấp ủ mưu đồ nào dính dáng đến bà Rowland. Nếu họ

gặp nhau hai mươi năm trước, ừm, đó sẽ là một câu chuyện khác hẳn.
Nhưng ông đã thay đổi. Giờ ông đã già và bị thuần hóa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.