GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 241

“Cho phép tôi có lời khen tặng người đầu bếp của bà”, đột nhiên công

tước nhìn lên và nói, “Đồ ăn thật tuyệt vời”.

Victoria vui sướng một cách ngớ ngẩn. Kể từ đêm họ chơi cá cược

bằng sôcôla và bà đã suýt bảo ông lôi bà lên lầu và chiếm đoạt bộ xương
già cả cô đơn của mình, bà luôn có cảm giác rần rần như kiến bò.

Bà chỉ có thể nhắc mình rất nhiều lần rằng, trong cơn bối rối tuyệt

vọng vì bị phát hiện, bà đã bịa đặt ra mọi chuyện ngay lúc đó. Vấn đề duy
nhất của bà là khả năng ứng khẩu tồi tệ. Nếu không được chuẩn bị trước
trong nhiều giờ, thậm chí nhiều ngày, bà sẽ buột ra sự thật hoặc che đậy
thật vụng về khiến cho mùi vị dối trá của bà có thể ngửi thấy từ cách đó cả
fulông (*) .

_(*) Fulông: Đơn vị đo lường của Anh, khoảng 201 mét.

Thay vì thế, có phải bà đã không chủ tâm nói thật? Có phải tất cả sự

diễn tập trong cơn điên rồ này đơn giản là một khởi đầu để bà túm lấy ve áo
công tước và bắt ông rốt cuộc phải chú ý đến bà? Ông đã không hoàn toàn
tin bà, nhưng cũng không phải không tin. Có một vài sự thật, mà sự tàn
nhẫn vốn là bản chất của nó, rò rỉ bên dưới và xung quanh những nghi ngờ,
cho dù có được che giấu chắc chắn và kín kẽ đến đâu.

“Cám ơn”, bà nói, “mặc dù tôi không thể đáp lại lời khen tặng khéo

léo của ngài”.

“Khéo léo là để dành cho những người khác, thưa bà”. Như để nhấn

mạnh quan điểm của mình, ông liếc nhìn Gigi và Camden rồi nói, “Xin thứ
lỗi cho sự hiếu kỳ của một kẻ lẩm cẩm đã lui khỏi xã hội từ nhiều năm
trước, nhưng một đôi vợ chồng chuẩn bị ly dị lại ở trong tình trạng thân
thiện như thế này bây giờ có phải là bình thường không?”

“Chắc vậy”, Camden trả lời, giọng anh trôi chảy và mượt mà như một

đĩa bánh flan. Anh nhìn Gigi, “Em sẽ nói gì, em yêu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.