GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 255

“Tại sao?”, anh lùa ngón tay vào mái tóc cô, mái tóc thật bồng bềnh.

Tóc cô dày, mượt, óng ả và lạnh như sương mai. Anh chưa bao giờ nhớ mái
tóc của một phụ nữ nào khác như mái tóc cô. “Chuyện gì xảy ra với bản
tính tàn nhẫn huyền thoại của em thế?”.

Cô nhắm mắt lại và quay mặt đi khỏi anh.

Những ngón tay anh có cảm giác an ủi một cách kỳ lạ trên da đầu cô.

Chúng chuyển động với sự dịu dàng trấn an, dừng lại một phút cạnh thái
dương, sau đó trượt xuống thấp hơn dọc tai, cằm và cuối cùng là môi cô.
Mặt trong ngón tay cái của anh lướt trên môi cô, lăn nhẹ nó để anh có thể
chạm vào mặt ẩm ướt phía trong miệng cô.

Phản ứng của anh làm cô bối rối. Cô muốn hỏi anh, hỏi thật to, rằng

anh có nghe cô vừa nói gì không - rằng cô chưa thay đổi, chưa học được
bài học nào, và đã cố gắng lừa gạt anh lần nữa. Nhưng cái đụng chạm của
anh thôi miên cô. Nó ấm áp, tò mò, và hoàn toàn không có thù oán. Cô
không thể nói. Nhưng cô nhận thức được tất cả - những mất mát, khao khát
và những đau đớn không thể chịu được.

Anh hôn lên vành tai cô, xương hàm cô, đỉnh cằm cô. Anh hôn cổ, vai

và chỗ lõm vào của xương đòn. Cô nhắm chặt mắt. Trong bóng tối tuyệt đối
đó, anh là tất cả hơi ấm và cảm giác đối với cô, môi anh là một ngọn lửa
lạnh lẽo nhưng đốt cháy mọi thứ chúng chạm vào, gây ra một cơn sóng
ham muốn xuyên qua cơ thể cô, khiến cô trở nên vô thức và yếu ớt.

Đột nhiên miệng anh khép lại quanh núm vú của cô. Cô thở hắt ra,

một âm thanh sửng sốt của khoái cảm. Cô muốn vùng vẫy, lăn lộn và cầu
xin thêm nữa.

Móng tay cô cắm vào mặt giường. Bàn tay anh tìm thấy núm vú kia

của cô và kẹp nó giữa ngón cái và ngón trỏ, với đủ lực để khiến cô từ bỏ
mọi cố gắng giữ im lặng. Cô rên lên thành tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.