GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 282

Hôn Freddie luôn làm cô thấy dễ chịu. Thỉnh thoảng còn hơn cả dễ

chịu.

Nhưng cô cần nhiều hơn thế. Cô cần thứ gì đó hơn cả dữ dội - một

đám cháy thực sự - để xóa đi những dấu ấn cháy bỏng mà chồng cô để lại,
để gột bỏ những ký ức về phản ứng buông thả đói khát và đòi hỏi tuyệt
vọng của cô đối với anh.

Nụ hôn rất dễ chịu.

Và trong suốt lúc đó cô nhớ về con người mà cô hy vọng sẽ quên

được.

Cô lùi lại cố nở một nụ cười, “Thứ lỗi cho em về sự lạc đề này. Tiếp

nào, kể với em về bức tranh nữa đi”.

Freddie nhìn ra cánh cửa như thể mong đợi thấy những cô hầu gái

cười khúc khích và chạy biến đi với những gì mà họ trông thấy. Nhưng
hành lang vẫn im ắng, anh nghiêng về phía trước và cố gắng hôn cô lần
nữa.

“Không”. Cô ngăn anh lại. Cô không muốn bị nhắc nhở thêm nữa về

những phản ứng khác biệt khủng khiếp của cô với hai người đàn ông. Hay
cơn sốt mà Camden dễ dàng nhóm lên trong cô, “Chúng ta vẫn chưa nên.
Đó là lỗi của em”.

Mắt Freddie mờ đi vì thất vọng. Nhưng anh từ từ gật đầu, nhượng bộ

trước mong muốn của cô, “Còn ba trăm linh chín ngày nữa”. Anh thở dài,
“Anh thề là, những ngày này dài gấp đôi những ngày trước”.

Ít nhất, về điểm này, họ hợp nhau hoàn toàn. Cô xoay anh về chủ đề

nghệ thuật lần nữa, vì nó là một trong số ít những chủ đề an toàn còn lại
cho họ, “Em rất mừng, vì anh có thể bận rộn suốt. Em nghe nói quý bà
Wrenworth rất hài lòng với bức chân dung của mình”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.