GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 283

Freddie phấn khởi lại một chút trước lời khen của cô, “Anh đã ăn tối ở

nhà Carlisle hai ngày trước. Cô Carlisle cũng đã yêu cầu anh vẽ chân dung
cho cô ấy. Có lẽ bọn anh sẽ bắt đầu vào tuần tới”.

“Có vẻ như cô ấy đánh giá cao về khả năng của anh nhỉ”.

“À, thực ra cô ấy đã cảnh báo anh rằng cô ấy sẽ phê phán gay gắt nếu

không đạt được tiêu chuẩn của cô ấy”, Freddie mỉm cười, “Em có biết rằng
cô ấy là một người hâm mộ trường phái Ấn tượng không? Vậy mà anh cứ
nghĩ rằng em là người quen duy nhất biết về trường phái Ấn tượng”.

Gigi đứng bật dậy. Freddie giật mình, và cũng đứng dậy, “Em không

sao chứ? Có phải là vì cô Carlisle không? Lẽ ra anh nên bàn với em
trước...”

“Không, không phải vì cô Carlisle”. Ồ, giá là như vậy. Giá như

Freddie và cô Carlisle đã làm gì đó bậy bạ. “Là vì em. Lẽ ra em nên nói với
anh từ lâu. Em không biết gì về trường phái Ấn tượng”.

“Nhưng em có bộ sưu tập tuyệt vời nhất mà anh từng nhìn thấy. Em...”

“Em mua chúng hàng loạt từ ba phòng trưng bày tư nhân, bởi vì

Tremaine thích trường phái Ấn tượng”.

Freddie trông cứ như là cô vừa nói với anh rằng chín người con của nữ

hoàng đều là con hoang. “Nhưng... thế có nghĩa là... em đã...”

“Phải. Em đã yêu anh ấy. Em đã muốn anh ấy hơn cả tước hiệu.

Nhưng em đã đi quá giới hạn và cuộc hôn nhân của em tàn héo như một
cây leo”. Cô hít một hơi thở dài, “Em rất tiếc đã không nói với anh sớm
hơn. Rất tiếc. Em xin lỗi”.

Freddie nuốt nghẹn, liều lĩnh cố gắng tiêu hóa cái quá khứ cô đột

nhiên đổ lên anh. Sau đó anh hắng giọng, và cô căng thẳng. Chúa lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.