GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 346

Cô không thể đếm được họ đã làm tình bao nhiêu lần. Quá nhiều, và

vẫn không thể đủ. Vài lần trong những giờ ít ỏi giữa đêm, anh tắm và lau
khô cho cô, khiến cô cười khúc khích và hét lên với những điều tinh quái
mà một người đàn ông hay đùa có thể làm với một người đàn bà sẵn lòng,
với một bồn nước nóng và một bánh xà phòng thơm.

Đến lượt anh tắm, cô lộn xuống bếp tìm thức ăn. Khi cô trở lại anh đã

mặc một chiếc áo choàng ngủ và đang lau khô tóc. Cô mang theo một cái
đùi gà gô quay còn lại của bữa tối, một nửa ổ bánh mỳ và một bát anh đào
chua.

“Chúa tôi”, anh nói, ném cái khăn sang một bên để đỡ cái khay từ cô,

“Anh không biết là em lại có thể làm được những việc khác ngoài việc làm
ra lợi nhuận và nô lệ hóa đàn ông”.

Cô cười phá lên khi anh đặt cái khay lên một cái tủ bằng gỗ tuyết tùng

ở chân giường, “Vậy cho phép em làm anh sửng sốt bằng cách đan cho anh
một đôi tất vào Giáng sinh này nhé”.

Anh mỉm cười, xé một mẩu bánh mỳ, “Vậy anh sẽ buộc phải đóng cho

em một cái ghế bập bênh. Than ôi, tay nghề làm mộc của anh giảm sút quá
rồi”.

Ngọt ngào, những cảm xúc lúng túng và xa lạ nhất đó trào dâng và

cuộn lên trong cô. Cô cầm một quả anh đào lên và nhìn chằm chằm vào
loại quả đỏ tươi mềm đó, “Em yêu anh”.

Lần gần đây nhất cô bày tỏ tình yêu của mình, anh đã vứt trả nó ngay

vào mặt cô. Giờ đây cô hồi hộp chờ phản ứng của anh. Nhưng cô không
phải đợi đến một giây, anh đã nghiêng sang và đặt một nụ hôn lên môi cô,
“Anh còn yêu em hơn”.

Tất cả đường của Cuba cũng không thể sánh với sự ngọt ngào trong

trái tim cô, “Hơn Nữ công tước chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.